Thứ Ba, 1 tháng 9, 2015

[Longfic] Thời gian xa cách | Chương 5 - Phần 2 - 2 (END)


Tối hôm đó, mọi người ở lại Nga Mi một đêm…vì trời cũng đã tối rồi… tại bữa cơm ấm cúng với đầy đủ các thành viên…quây quần bên nhau trò chuyện rôm rả… Miichan bắn phát súng mở màn…

- Mọi người cùng nhau chúc mừng hai người hạnh phúc nhất hành tinh này đi…

- Hai đứa không định tuyên bố gì sao????

Sự nhiều chuyện và tính cà rỡn dường như đã trở lại cùng Mariko…đề nghị hay lập tức được nhiều người hưởng ứng…

- Đúng đó…tuyên bố đi chứ…mọi người vất vả bò lên núi này…rồi để hai đứa im lặng mãi sao????

Yuko cũng bồi thêm một câu…Acchan thì làm lơ bỏ mặt sang chỗ khác…mặc cho Takamina muốn nói gì thì nói…Còn Takamina sượng cứng mặt…lập tức chối bay…

- Ai nói thế…tụi em không có gì phải tuyên bố cả… tụi em là bạn bình thường mà…

- Có bạn bình thường nào kiểu như hai đứa à…

Haruna cũng không buông tha cho Takamina…

- Thì bình thường…mà chị nói kiểu gì là gì hả…

Sau câu nói của Takamina… Mayuyu nháy mắt với Yukirin…thế là hai cô nàng đứng dậy…bắt đầu vai diễn…

- Nếu tớ không lên đây…cậu sẽ thật sự đi tu chứ…Minami??

- Nếu tớ thật sự đi tu… cậu có muốn đi tu với tớ không?

- Nếu cậu yêu tớ…thì tớ sẽ hi sinh mái tóc của mình…

- Vậy thì rất tiếc cho mái tóc của cậu…vì tớ vĩnh viễn yêu cậu, Atsuko!!!

Mayuyu làm Acchan còn Yukirin đóng vai Takamina...diễn lại cảnh tượng trong phòng không thiếu một chi tiết... Sau đó Miichan lên tiếng...

- Bạn bè kiểu như hai người thật nguy hiểm... Acchan cưỡng hôn Takamina...Takamina tức không chịu nỗi...không muốn thua lỗ nên cưỡng hôn lại...sau đó hai người hôn nhau đắm đuối gần 5 phút...

- Ai nói ai nói...chúng tôi đâu có hôn lâu như vậy...

Takamina cãi lại...nhưng sụp bẫy rồi bé ơi...

- Không tới 5 phút mà là 4 phút 57s...tớ bấm đồng hồ làm sao không biết...

Bấm đồng hồ...có cần thế không Miichan...Yuko cũng bồi thêm cú chót...

- Sau đấy bạn Takamina đã hoàn toàn đại bại...khi hai người ngồi tâm sự bạn ấy đã bị Acchan hôn trên trán trên má dưới cm...trên dưới 20 lần...và còn có nguy cơ nhiều hơn nếu chúng tôi không gọi ra ăn cơm...

Thấy bị tấn công tới tấp...Acchan đành phải lên tiếng...

- Các người có bình thường không đấy sao rình tụi này...

- Không, tụi này xem công khai đàng hoàng đó chứ...

Tomochin cũng góp lửa cho vui...mà sao lại coi công khai...Acchan và Takamina nhìn nhau không hiểu...

- Thì vì sợ Takamina bỏ trốn nên trong phòng đó có gắn camera...vì thế mà tụi này đường đường chính chính ngồi theo dõi...

Mariko thong thả lên tiếng...Takamina tức tối...

- Như vậy không gọi xem trộm thì như thế nào mới là xem trộm...sao không cho chúng tôi quyền riêng tư gì hết vậy...

- Vì khi nhìn mặt Acchan đằng đằng sát khi lôi em đi...mọi người sợ em sẽ không toàn thây nên quan tâm tí vậy mà...

Haruna lên tiếng giải thích...nhưng quan tâm Takamina hay bà tám chuyện tình “củm” của người ta nhỉ... Miichan đổi chủ đề...

- Acchan làm gì khi đó cậu lại hôn Takamina nhiều như vậy...nhìn mà Yuko không kiềm chế được liền mang Haruna ra thực tập...

Mọi người đều rất mong đợi câu trả lời của Acchan...cô ấy thản nhiên giải thích...

- Vì Jurina làm tớ nhớ tới trong Ikemen idol...Takamina bị cưỡng hôn nhiều quá nên giờ muốn hôn lại cho đủ vốn...

Câu giải thích làm mọi người muốn té ghế...Chiyuu liền thắc mắc...

- Vậy sao khi đó cậu không giành diễn chung với Takamina, để cho khỏi tức tối...

- Đúng đó...tại sao thế...

- Không giống em nhỉ...Acchan sẽ không bỏ qua cơ hội tốt để 35 Takamina đâu... với lại còn để người khác hôn Takamina nữa chứ...

Ai cũng tới tấp dồn dập muốn biết được câu trả lời... Acchan mỉn cười lên tiếng...

- Lúc đó em có đề nghị đó chứ...vì thấy kịch bản nhiều cảnh hôn quá nên lòng tham ni lên...và em cũng không muốn Takamina hôn ai khác...nhưng đạo diễn không chấp nhận cho em tham gia casting...

Thì ra Acchan cũng ham hố ghê nhỉ...hôn nhiều thế không ham mới lạ...mà toàn hôn môi không hà...

- Thật ra, em không được tham gia cating là do Takamina yêu cầu đấy...Đạo diễn không còn cách nào khác...

Hả sao kì vậy... Sao khi nghe câu nói của Haruna...Acchan liền quay sang Takamina... Miichan không cứu bạn mà còn bồi thêm một đá...

- Takamina nói là nếu Acchan đóng Ray thì Takamina nhất định không đóng Kai...

Tiêu Takamina...ai cũng nghĩ cô ấy chết chắc...nhưng câu trả lời rất khôn ngoan phát ra từ miệng cô ấy...

- Vì đối với Acchan tớ chỉ muốn hôn thật ngoài đời...chứ không muốn hôn giả trên phim đâu...

Quả nhiên chỉ có Takamina mới có thể dập được ngọn lửa của Acchan...mọi người cùng cười vì câu trả lời không ngoan đó... đột nhiên...Miichan lên tiếng...

- Còn chuyện phải giải quyết đó... Có rất nhiều câu hỏi cần phải hỏi...bốn người kia đã chuẩn bị tinh thần chưa...

Đúng là có rất nhiều câu hỏi và gúc mắt cần giải quyết...

- Ai muốn hỏi gì cứ tự nhiên...

Saechan lên tiếng và chấp nhận chấp vấn...

- Tại sao mọi người có mặt ở đây...có thật sự để giúp chúng tôi lên núi hay là có âm mưu gì... nhất là Yukirin đó đó...

Miichan lên tiếng hỏi trước...4 người nhìn nhau rồi Saechan đại diện trả lời...

- Thật ra ngay đêm Takamina tốt nghiệp...4 người chúng tôi cùng nhận được một lá thư...trong đó hỏi chúng tôi có muốn giúp Acchan tìm Takamina hay không...có muốn giúp họ đến với nhau hay không...và ngày hôm sau chúng tôi có mặt ở Nga Mi này...tất cả kết hoạch đã được vạch sẵn...chúng tôi chỉ việc thực hiện ngoài ra không biết gì nữa...

Thì ra bốn người bọn họ chỉ là những con tốt trong bàn cờ này thôi... Hỏi ai chi bằng hỏi đương sự thì rõ... Yuko quay sang Takamina...

- Takamina này em ngốc lắm...muốn biết tình yêu của Acchan không cần phải dọa đi tu...mà còn tốt nghiệp nữa... làm sao quay lại...em thấy em đùa với lửa chưa...

Takamina ngơ ngác...như trên trời rớt xuống...

- Mọi người nói gì mà em không hiểu gì hết vậy...ai thử thách tình cảm của ai...

- Không phải cậu ra đi vì nghĩ Acchan không yêu mình sao...còn tốt nghiệp...còn đòi đi tu nữa...

Tomochin giải thích...

- Ai nói thế...không phải mọi người có mặt ở đây...là quay single 25 sao...chuyện mình tốt nghiệp là kịch bản của Single mà...

Hả single 25??? Chuyện này là sao??? Sự việc tiến triển quá bất ngờ…

- Cậu nói gì thế…giải thích rõ đi lá thư này là thế nào???

Acchan hỏi mà dường như đang mất dần kiên nhẫn…

- Lá thư này hả??? Mình đâu có viết…sự việc là thế này…2 tuần trước tự nhiên bác Aki đến tìm mình và bàn về single 25 và muốn mình giả vờ tốt nghiệp…sau đó sắp xếp cho mình lên núi Nga Mi bảo ở đây đợi…đến khi mọi người lên là xong…và kêu mình đừng thắc mắc…

Cái gì Takamina không hề biết gì về vụ này… thế là thế nào…cả đám cứ đơ ra…

- Single 25 là vụ gì vậy trời??? Bác Aki lại là kẻ chủ mưu đày đọa tụi mình… lần này về không thể để yên cho bác ấy…

Miichan nghiến răng ken két…cả đám còn lại thì bẻ tay bẻ chân rốp rốp… đột nhiên Mariko lên tiếng…

- Single 25…mang tên sự ra đi của Leader…nói về các thành viên mơ một giấc mơ là Takamina tốt nghiệp…biến mất…sau đó các thành viên đã bổ nhau đi tìm… và ngày mai cũng sẽ công bố việc Takamina tốt nghiệp chỉ để quảng cáo cho single… nhưng không phải vì mục đích gì đi nữa thì kế hoạch bọ ngựa bắt ve của Acchan cũng thành công rực rỡ sao????

Cô ấy nhẹ nhàng lên tiếng như đã thấu hiểu mọi chuyện ngay từ đầu… Acchan đột nhiên mỉm cười…

- Đúng kế hoạch của em tuy thành công nhưng kẻ thành công nhất chẳng phải là con chim sẻ đứng sau mọi chuyện… lừa cả đám đi một vòng lớn…sao???

Mọi người đều gật gù đồng tình…Yuko lên tiếng…

- Bởi vậy con chim sẻ Aki sẽ chuẩn bị lên bàn nhậu…hehe…

Acchan cười nhẹ giải thích…

- Con chim sẻ khôn ngoan ấy chẳng phải là bác Aki đâu…bác ấy chẳng đủ tài để quay chúng ta như chong chóng… cùng lắm bác ấy chỉ có thể làm nhà tài trợ cho con chim sẻ ấy…

- Không phải bác Aki sao…vậy là ai chứ???

Miichan lập tức lên tiếng hỏi lại…

- Người có thể nắm rõ chúng ta…biết được tình của của mình và Takamina… luôn ở bên cạnh chúng ta…âm thầm quan sát…lặng lẽ sắp xếp mọi thứ…

Tất cả nhìn nhau đổ ánh mắt khắp bàn…ai chứ…và cuối cùng đã có người lên tiếng…

- Làm gì ghê vậy…không ai nhận là chim sẻ thì để chị nhận…Yuko nè, nếu còn muốn đưa lên bàn nhậu thì xin mời…

Mariko đã nhận…là bà già này à…

- Chị sao??? Chị nghĩ ra kế hoạch này khi nào vậy… Thật không thể tha thứ…

Miichan thắc mắc lên tiếng hỏi…

- Không có gì chỉ là một lần tình cờ sau buổi concert, chị thấy có hai kẻ bực tức chẳng thèm nhìn mặt nhau…bữa đó có câu hỏi nếu bạn là con trai bạn sẽ chọn thành viên nào làm vợ…không ai chọn ai…nhưng cả hai kẻ đều tức giận…nên chị biết hai kẻ ấy có vấn đề lớn…rồi sau đó một lần tình cờ nghe Takamina nằm mơ nói là… “cậu đừng bỏ mình…mình xin cậu đấy…mình không thể mất cậu…mình yêu cậu...” chị liền biết Takamina rất yêu Acchan…nên muốn tìm cách giúp họ… khi tình cờ nghe bác Aki nói chưa có ý tưởng cho single mới nên chị đã góp ý…ai ngờ bác đồng ý…và mọi chuyện đã được tiến hành…

Yuko nghe xong bực tức lên tiếng…

- Vậy tại sao không bàn với tụi em…mà lại hành hạ tụi em như vậy…

Mariko cười khẩy lên tiếng…

- Thế trò chơi này làm sao vui cho được… vì muốn thật một tí nên phải thế… sau này đứa nào muốn bày tỏ tình cảm có thể nhờ chị bày mưu hiến kế…

 Một lần là đủ rồi…đừng đùa với trái tim mọi người thế chứ… mà Mariko đúng là gian ác… Miichan bẻ tay…và kêu gọi…

- Mọi người cùng tớ xử bà Mariko này một trận đi nào… cho bà ta biết thế nào là lễ độ…

Quay sang chờ sự hưởng ứng của mọi người nhưng…

- Tớ không có hứng thú…Takamina mình đi ngắm trăng đi….!!!

Acchan đứng dậy lôi Takamina đi…tiếp theo đó Miichan quay sang Yuko để chờ sự hưởng ứng…

- Không đùa giỡn hôm nay…tội bà già ấy từ từ tớ sẽ tính sau…đợi hôm nào Yuko này có tâm trạng chị sẽ lên bàn nhậu… hôm nay tớ phải làm chuyện nghiêm chỉnh…đi thôi Nyan…

Nghiêm chỉnh…cô ấy cũng biết sao…nói xong cô ấy lôi Haruna ra khỏi bàn…

- Tomochin chúng ta cùng xông lên nào…

- Để khi khác đi bây giờ mình không có tâm trạng…ra ngoài nào Chiyuu chúng ta cần phải nói chuyện…

Bỏ lại Miichan bơ vơ…Tomochin kéo Chiyuu đi…

- Còn ai muốn đi thì đi luôn đi…

Miichan thất thiểu ngồi xuống ghế lên tiếng…

- Đúng vậy tớ cũng muốn đi…cùng nhau bồi đắp tình cảm nào Mayuyu…có tên ấy ở đây…thật mất hứng…

Bốn cặp kéo nhau bỏ đi…

- Giờ thì chỉ còn lại những kẻ cô đơn này thôi…

Saechan thiểu não lên tiếng… Nhưng Jurina cãi lại…

- Có ba người cô đơn thôi…em có Rena rồi… không phải vì lần này chị ấy bận thì em có thể cùng chị ấy ngắm trăng rồi…

- Giờ không phải cũng thế sao cô bé… đừng biện minh phí lời lắm…

Mariko lên tiếng chọc ghẹo… Miichan lấy lại tinh thần…

- Thôi chuyện của Mariko để đó từ từ tính… từ từ chứ không phải là không tính đâu nhé… bây giờ hội những người độc thân chúng ta cùng nhau…ăn chơi nào… cái đám ấy làm sao biết được thú vui của những kẻ không bị ràng buộc…

- Cứ tự nhiên mà nhào vô nhé…chị chấp hết…không ngán đứa nào…

Thế là cả đám còn ế kia bắt đầu cuộc chơi thâu đêm của mình…

-------------------
 Trong khi đó, Mayuyu và Yukirin đang tâm tình…

- Sao lại kéo em ra đây… ở đó đang vui mà…

- Không vui một chút nào…nhìn thấy cái mặt đáng ghét đó vui không nổi…

Mayuyu thắc mắc…

- Sao vậy… ai chọc tức Yukirin của em vậy…

- Còn hỏi nữa…không biết cái bà Mariko đó nghĩ sao mà cho chơi cái trò chơi quái quỷ… để…

Khẽ mỉm cười…hiểu được ý trong câu nói của Yukirin… Mayuyu lập tức hành động…hôn nhẹ vào môi Yukirin…như chỉ có thế đủ làm cho Yukirin trợn mắt… đỏ mặt tía tai…

- Sao hả hài lòng chưa…dù sau này em có hôn ai…thì chỉ có đối với người trước mặt mới là nụ hôn thật sự…đến từ trái tim chân thật…

- Có thể hôn lần nữa không….????

Yukirin thẹn thùng lên tiếng…

- Tất nhiên là có thể…nhưng Yukirin phải chủ động đó…

Sau đó là những nụ hôn nối tiếp những nụ hôn…
--------------------------------

 Nhưng một nơi khác có hai người đang giận nhau….

- Gọi mình ra đây làm gì…có gì thì nói đi…

Chiyuu khó chịu khi Tomochin lôi ra đây nhưng lại không nói gì…

- Tại sao từ chiều giờ luôn khó chịu với mình thế…

- Mấy người đã làm gì thì mấy tự mấy người biết…

Chiyuu giận dữ trả lời…nhưng sự giận dữ đó…bị khỏa lấp bởi nụ hôn nồng nhiệt từ môi của Tomochin…sau đó…sự giận dữ ấy không còn nữa chỉ còn sự thẹn thùng nơi đôi gò má của Chiyuu…

- Mình làm vậy đó…có ý kiến gì không…

- Cậu…cậu…

Chiyuu định nói… nhưng Tomochin dùng tay chặn đôi môi đỏ thắm của Chiyuu lại và nhẹ nhàng lên tiếng…

- Mình biết cậu tức giận vì chuyện hồi nhiều mình ôm Takamina… nhưng mình muốn cậu hiểu rằng dù sao đi nữa quá khứ vẫn mãi là quá khứ…và tình cảm đó… chỉ là sự rung động đơn thuần và người duy nhất trong lòng mình hiện tại mà mãi mãi chỉ có một mình cậu thôi…Tomomi à…

Sau câu nói đầy tình cảm của Tomochin thì Chiyuu như leo lên đến 9 tầng mây…còn gì hạnh phúc hơn khi biết rằng trong lòng người yêu chỉ có hình bóng của mình… Tomochin khẽ kéo Chiyuu vào lòng…cùng nhau tận hưởng cảm giác lãng mạn này…

--------------------

Ở một góc khác…có một người đang bị bịt mắt…và đứng chờ đợi một thứ gì đó bất ngờ…

- Cậu làm gì lâu thế…tớ mở mắt ra đấy…

- Khoan, khoan…đợi tớ tí đi Nyan…tớ sắp xong rồi…

Yuko đang thắp một vòng nến hình trái tim xung quanh chỗ Haruna ngồi… cô ấy cũng lãng mạn gớm nhỉ…

- Xong rồi đó…cậu mở mắt ra đi…tèn…tén…ten…

Mặc dù cũng rất ngạc nhiên nhưng Haruna tỏ vẻ thờ ơ….

- Cậu sao vậy…tại sao lại làm những chuyện dư hơi này…không ở đây nói những thứ tào lao nữa…tớ vào cùng Mariko đây…

- Sao vậy…tại sao…lúc nào chúng ta cãi nhau cậu cũng đem Mariko ra chọc giận tớ…cậu biết là tớ không thích cậu thân thiết với người khác mà…

- Vậy cậu nghĩ tớ dễ chịu lắm sao…cậu có nghĩ đến cảm xúc của tớ không… ai cậu cũng có thể chơi đùa…tớ thật sự nghi ngờ tình cảm của cậu…đâu mới là thật lòng…

Bất giác…Yuko đưa tay lên trời…

- Hôm nay tôi, Oshima Yuko xin thề với trời…trong cuộc đời này dù tôi có đi chọc phá chơi đùa 35 với ai đi nữa thì trong trái tim 4 ngăn của tôi chỉ có mình Kojima Haruna… nếu trái lời thề…thì cho tôi…

Yuko không thể nói hết lời…vì môi của cô ấy đã nằm trọn trong môi của Haruna…đây là lần đầu tiên Haruna chủ động hôn Yuko…nên nhanh chóng cô ấy muốn buông ra…nhưng được lời thế Yuko nào chịu cho Haruna buông mình ra…đến khi không còn oxi…Yuko mới tiếc nuối ròi khỏi Haruna…

- Sao cậu không cho tớ nói hết…

- Vì tớ không muốn cậu xảy ra chuyện gì…dù cậu không thề mình cũng biết rằng cậu không bao giờ yêu người khác…

- Sao cậu chắc chắn thế…lỡ như sau này…

- Không thể nào…vì trái tim cậu mình đã giữ mất rồi… và mình không bao giờ trả lại…

- Sao bất công thế…cậu nhớ cất nó cẩn thận đấy nó dễ bị tổn thương lắm…

- Có gì mà bất công…cậu không phải cũng giữ trái tim mình sao…

- Thật hả mình có thể giữ trái tim Nyan Nyan sao…

- Không phải mình không cho cậu cũng đã giữ rồi à…

Những cậu chuyện dài bất tận…họ vẫn sẽ mãi ở bên nhau…và Yuko lại chứng nào tật nấy…dù cho không được sự đồng ý cũng hôn và ôm Nyan vào lòng…

-------------------------------------------

 Nơi cuối cùng, có hai người im lặng nhìn nhau…nhìn trăng mà chẳng nói lời nào…

- Cậu biết mình thích nhất là gì không Acchan???

- Là mèo chứ gì…

- Không mình không nói con vật…mình thích nhất là được ngắm cậu…mình không thể rời mắt khỏi cậu dù là 1s…

- Thật sao… còn mình thích nhất là được nằm lên chân cậu…

- Cậu muốn không hãy nằm đi nào…

Acchan khẽ ngã đầu lên chân Takamina…một cảm giác hạnh phúc lan tỏa trong lòng cả hai…

- Acchan, có phải cậu vất vả lắm mới lên đến đây phải không??? Xin lỗi nhé đã làm cậu phải chịu khổ rồi….

- Vì cậu…mấy chuyện này không là gì cả… nếu mình bỏ đi cậu có đi tìm mình không…

- Tất nhiên là có… mình sẽ không cho cậu rời xa mình đâu…

- Mình sẽ đeo theo cậu cả đời…mình sẽ cho tất cả mọi người biết rằng Mimami là của mình…

- Phải mình là của cậu…mãi là của cậu…nhưng cậu cũng là của mình đấy…

- Không Minami là của Atsuko nhưng Atsuko thì chỉ là của Atsuko thôi…

- Ai nói thế…

Vừa nói hết câu…Takamina đã đặt vào môi Acchan một nụ hôn…ấm nhỉ…nồng ấm…hạnh phúc…

- Phải cảm ơn Mariko mới được…nhờ chị ấy mà Minami của mình mới biết chủ động thế…

- Vậy à…nhưng mắc cỡ chết đi được…

- Mới thế mà đã mắc cỡ…nếu sau này…

- Thế nào…sau này ra sao…

Acchan làm Takamina đỏ chín cả mặt…chắc có kẻ đang nghĩ bậy bạ…

- Không... tớ sẽ đợi…đến khi cậu không còn mắc cỡ nữa tớ sẽ nói… nhưng tớ nghĩ ngày ấy sẽ không lâu nữa đâu…

Hai người chìm dần vào trong hạnh phúc dưới ánh trăng huyền ảo…

-------------------

Gần đó có kẻ đang cầm máy quay phim quay lại tất cả…

- Mariko à, tại sao chúng ta phải làm thế này…soi mói chuyện riêng tư của họ không tốt đâu…

Jurina không thích thú lên tiếng…

- Chị thấy ý kiến của Miichan hay đấy chứ…quay mấy cảnh hôn nhau của họ để dành sau mày đám cưới khỏi phải mua quà… đỡ tốn tiền…

Mariko giải thích ra chiều thích thú… Còn Miichan thì tập trung công tác chuyên môn bỗng la lên…

- Ui da…muỗi đâu mà nhiều thế…dám chích bà hả...cho mày tiêu đời nè con…

Vừa đập muỗi Miichan vừa la…sau đó Saechan phàn nàn…

- Ở đây nhiều muỗi quá…không biết tại sao mấy người bọn họ không bị chích nhỉ…

- Là vì họ có tình yêu…ở bên người mình yêu thì còn gì đau đớn nữa chứ…

Mariko lên tiếng giải thích…rồi cả bốn nhìn lên trời…chạy theo ý nghĩ…tình yêu là gì mà kì diệu như vậy….con người sống nhất định phải có tình yêu…ôi tình yêu…


Thời gian xa nhau ấy đã làm cho mình hiểu được mình cần người ấy đến chừng nào…mong rằng mọi người cũng sẽ tìm được tình yêu thật sự…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét