Thứ Ba, 3 tháng 3, 2015

[Fic] TÌNH YÊU MÀU MÁU! - Chương mở đầu!

[Fic] TÌNH YÊU MÀU MÁU!!!

Tác giả: Belun Taka
Thể loại: Trọng sinh, yêu đương nhăng nhít, sến rện này nọ...
Nhân vật: Takamina, Acchan, Mariko, Haruna, Yuko, Miichan, WTomo...
Phương châm tg: Dù cho vật đổi sao dời/ Ngàn năm Cải vẫn chỉ yêu mình Cà
Tình trạng: đang viết... không biết chừng nào xong!


Đôi lời nhắn nhủ: Lâu rồi chưa viết lại, có thể có nhiều lung túng, mong mọi người lượng thứ cho. Với lại đây chỉ mới là mở đầu... chuyện hay còn ở màn sau. Ak, còn với việc tại sao gọi là vampire, đáng lẽ phù thủy nên đi luôn với ma cà rồng mới đúng thuần Việt, nhưng ba chữ đó nó sao sao ak, nghe không thuận tai nên mới quyết định để là vampire.

LỜI DẪN

Tại sao màu đại diện của tình yêu lại là màu đỏ?
Vì màu đỏ nồng nàn, vì màu đỏ thắm thiết... vì màu đỏ là màu của máu...
Vì với một ai đó...
Mùi vị của tình yêu là mùi vị của máu...
Nó tanh, nó mặn... nhưng nó khiến ta say đắm
Và nếu chưa từng đổ máu - thì chưa biết thế nào là tình yêu!

CHƯƠNG MỞ ĐẦU - KẾT CỤC CỦA MỘT VAMPIRE KHÔNG THỂ HÚT MÁU!!

Majo - vùng đất của sự no ấm với những cánh đồng phì nhiêu và sự phát triển của thương mại, vùng đất của hạnh phúc nơi con người và những nữ phù thủy sống chan hòa, yêu thương giúp đỡ lẫn nhau. Nơi mà mọi hoạt động đều diễn ra theo chuẩn mực do hội đồng phù thủy đặt ra và quản lý, với một phù thủy sở hữu quyền lực tối cao dẫn đầu. Hội đồng này đại diện cho quyền năng, sức mạnh, công bằng và công lý tại Majo. Muốn trở thành phù thủy không phải dễ dàng mà cũng không hề khó khăn vì tất cả họ đều là những người được chọn, mỗi năm đều có một đội ngũ phù thủy mới được bổ sung vào lực lượng cai quản.

Nhưng từ khi những Vampire đầu tiên xuất hiện, Majo đã không còn bình yên như bề ngoài của nó. Suốt hơn mấy trăm năm, quyền lực và lợi ích mà Majo mang lại, khiến hai thế lực hùng mạnh không ngừng đối đầu tranh giành, máu đổ ngày càng nhiều, thù oán ngày càng chồng chất nhưng vẫn không phân được thắng bại. Chỉ tội cho con người, họ nhỏ bé yếu ớt và luôn phải gánh chịu hậu quả nặng nề từ cuộc chiến mãi không dứt này.

Chiến tranh mãi mãi không bao giờ là biện pháp tốt nhất,  Mariko Shinoda - Phù thủy tối cao và quyền lực nhất trong tất cả phù thủy, ngay lập tức nhận ra điều ấy từ ngày cô lên nắm quyền. Thay gì phải tranh giành một mất một còn để thực lực ngày càng suy yếu, vị phù thủy trẻ đã đưa ra một ý kiến làm cả hội đồng phù thủy phải sững sờ - Đó là liên hôn!

Dòng máu thuần là nguồn sức mạnh vĩ đại và dĩ nhiên ý kiến liên hôn đã vấp phải vô số phản đối từ phía thế lực Vampire do gia tộc Takahashi đứng đầu. Nhưng hơn chục năm nay, do việc kết hôn với con người nên máu của thế lực này đã không còn thuần chủng nữa, sức mạnh của họ từ đó cũng giảm đáng kể, không còn đủ để cạnh tranh sự thống trị vì thế liên hôn là lựa chọn duy nhất để duy trì quyền lực và sự tồn tại của Vampire trên vùng đất Majo!

Năm Majo thứ 1510 ngày 14 tháng 02, tại hội nghị cấp cao giữa hai thế lực Phù thủy và Vampire hôn ước đã được xác định! Mariko Shinoda - Phù thủy tối cao và Takahashi Minami - người thừa kế gia tộc Takahashi, mang trong mình dòng máu thuần nhất của Vampire. Và thời gian diễn ra hôn lễ được ấn định là vào năm Majo thứ 1515 ngày 10 tháng 07.

------------
Trong đại điện của hội đồng phù thủy, một bóng người cao gầy vẫn đứng đó, quyền uy nhưng lại mang đầy sự cô đơn. Buổi họp đã kết thúc tự bao giờ, nhưng con người ấy vẫn còn ở lại, vì trong lòng cô vẫn còn đấy trăm mối lo lắng ngổn ngang. Cô biết trách nhiệm trên vai mình rất nặng nề, đôi vai này gánh là hạnh phúc là sự yên bình của vùng đất Majo, vì thế chưa khi nào cô cho phép mình nghỉ ngơi.

- Thưa Sama, mọi việc ngày căn dặn đã được sắp xếp xong!

Một cô gái nhỏ nhắn với mái tóc nâu bồng bềnh trên vai, nhẹ nhàng tiến vào. Cô biết Sama rất bận rộn, vì hòa bình của mọi người mà bận rộn, vậy mà cô còn gây thêm rắc rồi, nếu không phải vì cô có lẽ ngài ấy sẽ không phải hy sinh như thế.

- Không có ai ở đây, có cần khách sáo thế không?

Sama đại nhân nhẹ mỉm cười, học muội này lúc nào cũng nhỏ nhẹ như thế, cho người ta cảm giác muốn che chở. Mong là tên đó cho thể cho được học muội của cô hạnh phúc, nếu không quyết định lần này của cô thật sự là một thất bại.

- Dù sao thì chị cũng đã trở thành Đại phù thủy tối cao, còn em mãi là sứ giả bậc trung.

Cô gái thoáng buồn, sao có thể như trước mà xưng hô, người ta đâu còn là học tỷ ngày nào cùng cô đùa giỡn mua sắm. Chị ấy là người có phép thuật và quyền lực cao nhất giới phù thủy, thật sự khiến cho người ta ngưỡng mộ cùng kính sợ. Vậy mà cô... thật sự không có tiền đồ.

- Tôi ngày đêm luyện tập, nâng cao khả năng, đâu có như cô nương... tối ngày yêu với chả đương. Quyền lực càng cao, sức mạnh càng nhiều thì sẽ càng không vui vẻ, Chiyuu ak... chị không cần em giỏi giang, chỉ mong sao em hạnh phúc thôi.

Xoa đầu cô em gái, nhiều thêm một phù thủy giỏi, không tốt bằng nhiều thêm một phù thủy hạnh phúc. Hòa bình và ấm no mới là cái hội đồng phù thủy hướng tới, chứ không phải quyền lực và sự thống trị.

- Em biết rồi! Em nhất định sẽ hạnh phúc!!

Phải!!! Chuyện tranh giành chém giết đó không thích hợp với cô. Dù cô cũng là người được chọn. Nhưng cô thích hợp cầm chảo hơn là cầm đũa phép thuật.

- Uhm!! Rồi chuẩn bị hôn lễ tới đâu rồi? Nó rất quan trọng đó...

- Mariko... chị không cần hy sinh hạnh phúc của bản thân... nếu không phải vì em và Tomo chị sẽ không cần!!

Chiyuu vội ôm lấy eo của Sama, tất cả cũng vì cô, cô là sứ giả của hội phù thủy, nhưng lại yêu một Vampire. Nếu không có Sama đề ra ý kiến liên hôn thì nhất định cô sẽ bị xử quyết và cả người cô yêu cũng sẽ không thoát khỏi số phận. Cô thật sự thấy hổ thẹn với Mariko... không thể giúp đỡ chị ấy gánh vác mà còn tạo thêm áp lực. Chiyuu càng nghĩ lại càng cảm thấy bản thân tồi tệ.

- Ngốc ak!! Không phải vì em...

- Nhưng mà...

Sama nhe răng cười ranh mãnh, em nghĩ em có sức ảnh hưởng lớn như thế ak? Dù mạng em rất quan trọng, nhưng an toàn của xứ Majo còn quan trọng hơn nhiều lần. Sama này làm thế không thể gọi là hy sinh, mọi chuyện đều nằm trong kế hoạch của cô.

- Nghe nè! Sau cuộc chiến trên đỉnh Baro 10 năm trước, dù chúng ta đã giết được 2 Vampire đứng đầu gia tộc Takahashi và vô hiệu quá sức mạnh của vô số tên thuần chủng khác, nhưng Hội phù thủy cũng tổn thương nguyên khí rất nhiều. Chúng tỏ là các trưởng lão của chúng ta hiện nay đều chưa tới 35 tuổi, pháp lực không đủ mạnh và ngay cả chị cũng không đủ sức để chống lại 1 Vampire thuần chủng.

- Vậy thì sao??

Chiyuu thật sự không hiểu, hai bên cùng bị tổn thương sau trận chiến đó thì ai cũng biết. Đó cũng là nguyên nhân mà 10 năm qua chưa có trận đại chiến nào diễn ra.

- Bồi dưỡng nhân tài của Hội phù thủy cần thời gian, nhưng sự nhân rộng của Vampire thì không cần thời gian, họ cứ kết hôn với con người liên tục, dù con sinh ra không mang dòng máu thuần chủng nhưng đó vẫn là Vampire. Và liên hôn chính là biện pháp để chúng ta ngăn chặn điều đó. Và đồng thời áp chế được sức mạnh của tụi nó, nếu kết quả tốt nhất còn có thể biến tụi nó thành những thành viên vô hại như con người.

Khẽ cười, Sama không ngờ bản thân có thể thông minh như thế, chiến tranh không phải là biện pháp duy nhất... như cô đây mới là biện pháp tốt nhất.

- Sao có thể???

Chiyuu thật sự không tin được, nếu có thể khiến Vampire vô hại như con người thì tổ tiên của họ đâu cần phải chiến đấu sinh tử hơn mấy trăm năm qua.

- Cái gì cũng có thể hết cô bé ak! Lâu nay thầy chúng ta luôn nghiên cứu biện pháp để giết được Vampire thuần chủng, nhưng giết được thì sao, bản thân cũng tổn thương... dù chị chưa biết được đó là biện pháp gì nhưng nghe đâu tốn máu lắm. Mà máu của Sama này cao quý cỡ nào, đâu có thể tiêu tốn vì đám dơ bẩn đó...

- Mariko!!!

- Được rồi, vào đề liền...

Sama cái gì cũng được, chỉ có cái tật nói dai, nói dài và tự luyến thái quá.

- Mặc dù những người bị họ cắn không biến thành Vampire, họ chỉ duy trì nồi giống bằng cách sinh con, nhưng kẻ bị họ cắn sẽ biến thành nô lệ... nói chung là chúng nhân rộng nhanh lắm. Thời gian chúng ta đào tạo được một phù thủy giỏi thì chúng đã đẻ được chục đứa con rồi.

- Em biết rồi, nói vì sao chị muốn liên hôn đi.

- Em nóng quá làm gì! em biết cái gì... vậy em có biết máu trong người phù thủy, dù đó là phù thủy thuộc cấp bậc nào cũng có khả năng khống chế Vampire không??

- Là sao?? Chị nói rõ hơn đi...

Cô chỉ biết máu của phù thủy tối cao có khả năng giết Vampire, nhưng giết cách nào thì không ai còn sống để kể lại. Làm gì có chuyện khống chế...

- Nếu như kết hôn, dựa vào việc giao hợp, máu của phù thủy có thể khống chế được bản năng hút máu của Vampire. Dù là khi con được sinh ra thì chỉ cần không cho nó hút máu, nó cũng sẽ chỉ sống như người bình thường, không có sức mạnh, không có nguy hại. Cộng thêm hiệp định được ký kết, chúng ta cho chúng quyền lợi về kinh tế, chúng bắt buộc phải tuân theo quy định cho chúng ta đặt ra, không thể làm hại con người nếu không sẽ bị trừng trị. Loại bỏ được sức mạnh của Vampire thì thế lực kinh tế của chúng cũng không đáng cho chúng ta bận tâm lắm. Nhưng có lẽ phải mất một thời gian, chị muốn tất cả phải dựa trên tình yêu như em mới bền vững được, chưa kể Hội phù thủy của chúng ta, độc thân không phải là quá nhiều.

Phải nói là Sama này thông thái, không phải ai cũng tìm hiểu được điều này. Thật ra cô biết được cũng là do may mắn mà thôi. Một lần tình cờ... cô tìm được nhật ký của một phù thủy và bà ta ghi lại việc từng kết hôn với 1 Vampire và sau đó Vampire đã dần dấn mất đi sức mạnh, trở thành một người bình thường.

- Ý chị là nếu Vampire từ nhỏ đến lớn không hút máu người, sẽ không có sức mạnh. Còn những kẻ đã hút qua máu người thì thông qua việc kết hôn với phù thủy sẽ hóa giải được thú tính và sống như người bình thường. Sao thần kì thế?

- Tất nhiên, nếu không như thế việc liên hôn sao được hội đồng phù thủy thông qua!

Chiyuu thật sự bất ngờ, nếu cô với Tomo kết hôn... vậy cái đám nô lê bu xung quanh Tomo của cô... hehe thế là cô ấy chỉ thuộc về một mình cô.

Nếu bây giờ, Mariko biết Chiyuu đang nghĩ gì chắc chắn sẽ phun ra máu mà chết mất thôi.

- Vậy sao bên kia lại chấp nhận? Họ không biết sao?? Tomo nhà em...

Khoan đã, vậy Tomo có biết chuyện này không? nếu như biết cô ấy có chịu không?? Từ bỏ sức mạnh, từ bỏ dàn nô lệ xinh đẹp... chưa chắc gì kẻ hoa tâm kia đã chịu.

- Bọn họ biết hay không chị không biết, nhưng họ bắt buộc phải chấp nhận... họ cần chủng tộc mình tồn tại nhiều hơn là quyền lực. Kinh tế có thể là một món hời mà chúng ta cho họ. Đâu phải em không biết Vampire thuần chủng chỉ còn lại Takahashi Minami và Kojima Haruna, họ lại là chị em, không thể kết hôn. Duy trì dòng máu thuần chủng là không thể. Còn muốn cái tên Tomo nhà em chấp nhận mất sức mạnh không lẽ cũng cần chị dạy... quấn lấy nó, sinh cho nó vài đứa con là được.

Sama nhàn nhã trả lời, cô quá biết cô em gái này mà, trong lòng nó làm gì có chuyện quốc gia đại sự, ngoài con bé Vampire kia thì còn chứa được cái gì nữa. Nhưng mà cô cũng không ngờ rằng tên Takahashi đó lại đồng ý chuyện liên hôn này một cách dễ dàng như vậy, nghe đồn hắn lạnh lùng và không hiếu chiến, không biết có phải thật không!! Cô may mắn gặp được 1 lần, nhưng chưa chắn đó là con người thật của cô ta.

- Chị này...

- Haha...

Đúng là chỉ vừa nhắc tới con bé kia, Chiyuu nhà này liền đỏ mặt, tình yêu có sức mạnh lớn thế sao.

- Nhưng mà làm sao mà sinh con được?? Vậy mà...

Nhớ tới việc kia cô không khỏi tò mò, chủng loại Vampire gì mà kì cục, cả một dòng mà chẳng có 1 mống nam, lại có thể làm cho phụ nữ mang thai nữa chứ... Nhưng mà có baby với Tomo... nghĩ thôi cũng đủ để người ta mong chờ rồi... xấu hổ quá!

- Đi mà hỏi tụi nó, làm sao mà chị biết được cái giống kì lạ như thế!! Yên tâm đi... cưới nhau về em không cần hỏi tự khắc nó cũng sẽ dạy em.

Cô mới không rãnh để quan tâm đám đó làm sao duy trì nồi giống. Có rảnh thì nghiên cứu thêm phép thuật mới còn có ích hơn.

- Chị này... nhưng mà tại sao dòng họ của họ toàn là nữ...

- Chiyuu!! Sao em không hỏi tại sao em là con gái đi!!! Thời đại nữ tôn nam ti em không biết ak!!

- Nhưng tại sao chị để 5 năm nữa mới kết hôn??

- Chiyuu!!

- Tại sao lại là Takahashi? mà không phải là tiểu thư Kojima, cô ấy đẹp và quyến rũ hơn nhiều mà.

- Kansai Tomomi!! Đi làm việc của mình đi, chú tâm mà làm cô dâu của em!! Nói nữa không cho đám cưới luôn!

Đuổi thẳng cẳng con bé ra khỏi phòng không thương tiếc, Sama bực mình về cái sự tò mò vô lý của cô em này rồi đấy. Cô không rảnh và cho dù rảnh cũng không trả lời. Còn bao nhiêu kế hoạch phía trước... cô còn phải chiến đấu dài dài.

-----------------------------

Năm Majo thứ 1510 ngày 14 tháng 03, hôn lễ đầu tiên giữa hai thế lực bậc nhất vùng Majo đã được tiến hành, Itano Tomomi - Vampire đời thứ 5 gia tộc Itano, mức độ thuần chủng 75% cùng với sứ giả bậc trung của Hội phù thủy - Kansai Tomomi. Chiyuu không phải là đối tượng nổi bật trong giới phù thủy, nhưng Tomo lại là một Vampire có vị thế cao ( quyền lực và sức mạnh của Vampire được tính dựa trên mức độ thuần chủng) và hơn hết đây lại là cuộc hôn nhân đầu tiên được tiến hành sau hiệp nghị liên hôn nên được dư luận xã hội vô cùng quan tâm. Có thể nói cuộc hôn nhân này đánh dấu một bước tiến quan trong đưa Majo bước sang một sang sử mới... trang sử của hòa bình và phồn thịnh.

------------------------------

Năm Majo thứ 1511 ngày 08 tháng 04, hôm nay là sinh nhật của thủ lĩnh thế lực Vampire cũng như là người đứng đầu gia tộc Takahashi Minami. Hôm nay có thể nói là một ngày vô cùng quan trọng... đánh dấu sự trưởng thành của cô ấy. Theo thông lệ của Vampire, 20 tuổi sẽ là ngày mà Vampire trưởng thành có thể hút máu người ( thật sự thì nhỏ hơn đã có thể hút máu, nhưng lễ trưởng thành là dịp để phô bày sức mạnh, vì chỉ có sau khi hút máu người thì Vampire mới thật sự có sức mạnh)

Và tất nhiên cô ấy không để mọi người thất vọng... sức mạnh của người đứng đầu thật làm người khác khiếp sợ. Nhưng sự thật...

- Hôm nay em làm tốt lắm!!

Haruna vuốt má cô em gái của mình, không hút máu người mà có thể biểu diễn được màn ấy thật sự khiến cô ngưỡng mộ. Thuần chủng quả là có khác!! Cô cũng thuần chủng, tại sao cô không có được sức mạnh đó! Dù số người bị cô hút máu không hề ít...

- Không phải là nhờ vào sự giúp đỡ của chị sao! Làm tốt việc của mình tôi sẽ không để chị thiệt thòi.

Takahashi lạnh lùng nhìn người chị của mình, cô biết chị ấy nghĩ gì! Tại sao cùng mang dòng máu thuần chủng nhưng cô lại là người thừa kế. Đơn giản vì cô họ Takahashi, còn chị ta không phải. An phận mới là cái chị ta cần, không phải là quyền lực hay sức mạnh.

- Vậy sao?? Quan trọng là em đừng khiến do chủng tộc Vampire của chúng ta thiệt thòi, nếu không chị đây muốn giúp cũng không được.

Hôn nhẹ vào môi Takamina (Takamina là cách xưng hô mà những người có vai vế ngang bằng hoặc cao hơn gọi Takahashi), nhẹ cười quyến rũ và cuối cùng mới quay lưng bước đi. Đối với sự lạnh lùng của em họ cô đã quá quen, tại sao nó lại có thể ngạo mạn như thế... chỉ vì cái dòng máu thuần chủng đang chảy đó sao?? Buồn cười... một Vampire không thể hút máu để cô, nó còn ngồi trên cái ghế đó được bao lâu. Kojima Haruna cô, muốn sức mạnh có sức mạnh, muốn tình yêu có tình yêu, muốn quyền lực có quyền lực... cô không muốn thua một ai. Vậy tại sao phải chịu sự không chế của con em họ vô tích sự đó.

Nhưng cô biết rõ đây chưa phải là lúc để vùng lên, cái đám Vampire già vẫn ủng hộ nó, đám tạp chủng trẻ trâu vẫn thần tượng nó, cái vẻ ngoài lạnh lùng cao ngạo luôn là một vỏ bọc tốt nhất để nó che đậy sự yếu đuối của bản thân. Cô sẽ chờ... một cơ hội để bản thân mình trở thành Vampire thuần chủng duy nhất!! Và hơn hết, cái hiệp định hôn nhân kia... có lẽ chính là thời cơ tốt nhất của cô.

Sau một năm, đã có không ít cuộc liên hôn diễn ra và thế lực Vampire ngày càng mạnh hơn trên thương trường, nắm một số công ty lớn cũng nhưng các ngành sản xuất quan trọng. Nhưng cô có mắt thấy mà, đám tạp chủng lấy phù thủy đều đang dần mất hết sức mạnh, cộng thêm lệnh cấm hút máu người vô tội, chỉ có thể hút máu nô lệ của mình thì quyền lực và sức mạnh đang đến mức báo động. Cô xem con nhóc đó sẽ giải quyết như thế nào!! Nhưng vì sự tồn vong của dòng tộc cô vẫn không thể quá mức tuyệt tình...

Nhìn Haruna một thân yêu kiều đỏ thẫm bước đi, lòng Takahashi không khỏi lo lắng. Cô không muốn người thân duy nhất này của mình chết chìm trong dục vọng quyền lực. Cái chị ta nghĩ không phải cô không nghĩ tới, nhưng cái nào cũng có sự đánh đổi... cô muốn bình yên và hạnh phúc thì phải đổi lại bằng sức mạnh. "Haruna ak, trên đời này không phải chỉ có sức mạnh mới khiến ta trở thành kẻ thống trị, đừng xem thường quyền lực kinh tế, nhờ vào nó Hội phù thủy nhất định sẽ không dám xem thường chúng ta."

- Ra đây!!

- Hehe... chủ nhân quả là giỏi!! Em nấp kĩ thế mà...

Từ trong góc tối, một dáng người nhỏ nhắn bước ra. Tay sai đắc lực của Takahashi - Minegishi Minami - Vampire đời thứ 7, mức độ thuần chủng 20%, có thể nói cô gái này có địa vị rất thấp, nếu không nhờ làm việc cho Takahashi thật sự không đáng để gọi là một Vampire. Dù cô ấy hút bao nhiêu máu từ đám nô lệ của mình thì sức mạnh vẫn thua một phù thủy tập sự.

- Thế nào???

Nếu không phải cô thương tình dung nạp tên này, thì với cái tính dở dở ương ương, sợ thế giới không loạn của nó... thật sự không biết chết ở đầu đường xó bếp nào nữa.

- Điều tra rồi!!Kansai đã sinh, một bé gái dễ thương, mũi giống bố, mắt giống mẹ, miệng giống...

- Đủ...

Mắt Takahashi đanh lại, Miichan thật sự bị ánh mắt đó hù dọa đến run rẩy. Ở bên cô ấy lâu như vậy cô làm sao không hiểu rõ chủ nhân của mình. Ai cũng sợ cô ấy vì vẻ bề ngoài đó, nhưng ai biết được một Vampire mà lại yêu hòa bình, muốn mọi người an ổn hạnh phúc, nhìn vậy thui chứ hiền lắm, trước h toàn hù với dọa và hơn hết Vampire mà sợ máu. Hèn gì đó giờ có thấy cô ấy hút miếng máu nào của đám nô lệ con người đâu, mà không biết sao không hút máu mà lại có sức mạnh ghê gớm như thế... một ý nghĩ lóe lên. Miichan nhanh chóng bẩm báo.

- Theo điều tra, 15 cặp liên hôn, 3 cặp đã có con, 8 cặp đang mang thai. Và hầu như Vampire ở mọi cấp đều mất suy giảm đến mất hết sức mạnh. Kể vả Itano tiểu thư với mức độ thuần chủng vô cùng cao cũng không ngoại lệ.

- Họ không có phản ứng gì từ việc mất sức mạnh sao??

Tên này không bao đồng nhiều chuyện thì thật sự cũng rất được việc.

- Không... lo vợ lo con lo hạnh phúc, có cần dùng đến sức mạnh đâu mà phản ứng.

Cô không hiểu cái cảnh nhàn rỗi, làm rồi về nhà đó có gì vui, không hút máu, không đánh chém, không ly kỳ, thật sự chán chết.

- Uhm!! Tiếp tục để ý họ và thông tin từ phía các trưởng lão.

Quả như cô nghĩ, bình yên và hạnh phúc vẫn quan trọng hơn. Hy vọng quyết định liên hôn của cô không sai.

- Ak... mà chủ nhân!! Sức mạnh của ngài ở đâu mà ra thế, em nhớ ngài đâu có hút máu... hay là...

- Lui!!

Thấy mặt có chút màu của chủ nhân, Miichan càng mạnh dạn hơn...

- Hôm qua em thấy ngày bước ra từ phòng của tiểu thư Kojima... trên cổ hình như còn dấu gì đó đỏ đỏ...

- Im ngay!!

Sau Miichan có thể bỏ qua được cái chuyện hi hữu và hấp dẫn này, cô không ngờ sức mạnh còn có thể chuyển giao theo cách này... nếu như cô cùng tiểu thư... không có khả năng, cô ta sẽ không ngó đến loại thấp kém như cô.

- Ngài như vậy là không được rồi, có cực phẩm là đại phù thủy Shinoda mà còn muốn cả tiểu thư Kojima... hai người là chị em mà... mà nói thật với thân phận của ngài muốn nữ nhân nào mà không được. Ak mà nếu ngài với tiểu thư Kojima có con, có phải sẽ lại là một Vampire thuần chủng không?? nhưng Shinoda - sama có chấp nhận được...

Mải mê nói, Miichan không nhìn thấy được khuôn mặt đen xì của Takahasshi cũng như ánh mắt sắt như dạo cạo.

- Quản gia!! Giam Minegishi vào lãnh thất, ba bữa không cho uống máu, mỗi ngày quất 50 roi cho ta!

- Vâng!!

Xanh mặt... đến giờ Miichan mới hiểu vạ chính là từ miệng ra, chỉ có thể cất tiếng than nho nhỏ.

- Chủ nhân ak, em chỉ nói sự thật thôi mà!

------------------------------

4 năm còn lại trôi qua với Takahashi mà nói không có gì quá đặc biệt. Thông qua việc liên hôn cả cô và Sama đều đạt được ý nguyện của mình, một bên là tăng sức ảnh hưởng kinh tế, một bên là giảm sức mạnh của Vampire. Hầu như mọi việc đều như ý, ngoài việc Haruna có một số bức xúc nhưng cũng không gây đến ảnh hưởng quá lớn lao, vì sao hơn mấy trăm năm chiến đấu, Vampire hay Phù thủy đều mong muốn hòa bình.

Nhưng cái mà Takahashi không ngờ đến nhất là sự xuất hiện của một người, không chỉ khiến cô khó chịu và bực tức mà sau này còn ảnh hưởng trực tiếp cuộc sống cũng như quyết định của cô. Cô gái đó không phải Vampire, cũng chẳng là phù thủy... cô ấy chỉ là một con người bình thường tên Maeda Atsuko.

Cô không nhớ rõ đó là ngày nào, chỉ biết đó là một ngày mưa, đột nhiên có một cô gái đến trước phủ (không biết gọi nhà bạn ấy thế nào cho phù hợp) của cô kêu khóc, đòi làm nô lệ cho cô, xin cô cắn cô ta. Không biết là bị thần kinh hay chán sống, chính là cô cũng không quan tâm. Chỉ có tên Miichan nhiều chuyện là thấy cô ta tội nghiệp nên nhận vào làm oshin, còn bảo là chắc mê cô quá nên mới thế. Takahashi cô đây mới không thèm quan tâm, phủ cô người làm nhiều không nhiều, ít không ít thêm một người cũng chẳng sao.

Cái con người này thật kì lạ, cứ xuất hiện đúng lúc không nên xuất hiện nhất và lúc làm cũng làm cô nổi giận lôi đình và dường như chỉ mình cô ta mới có thể khiến cô nổi giận.

Lần thứ nhất...

- Á...

Nơi đây mà biệt uyển, chỉ có cô và Haruna mới có thể vào, ngay cả Miichan khi không có lệnh cũng không được vào. Vậy mà ngay lúc quan trọng này lại có tiếng hét của một người nào đó.

Takahashi vội khoác áo vào và tiện tay quăng cho Haruna cái khăn tắm cô vừa tháo ra khi nãy, phải xem ai cả gan phá hỏng chuyện của cô.

- Ngươi là ai!!

Lạnh lùng chính là biểu hiện thường có, và trước mặt cô bây giờ là một cái gái bình thường hơn chữ bình thường, trong trang phục của một người giúp việc, cô ta đang ôm lấy gương mặt đỏ bừng của mình.

- Mae..da Atsu...ko, Takahashi Minami... ngày cùng tiểu thư Kojima làm... gì... thế...ak??

Rõ ràng giọng run đến lấp bắp thế kia sao còn dám gọi thẳng tên cô, từ trước đến nay không ai có cái gan đó, kể cả Sama và Haruna.

- Ngươi coi mắt mà... không thấy sao?? Phá hỏng chuyện của ta mà con dám gọi thẳng tên của Takamina nữa. Thật quá đáng! Em nói xem phải xử cô ta thế nào?

Haruno dường như cố ý trêu cô bé kia thì phải, nếu không sao cứ dán vào người cô như thế này. Nếu không phải vì duy trì sự tín nhiệm của mọi người cô cũng sẽ... hừ!! Vậy mà còn bị cô ta bắt gặp! Cô nhớ rồi, chẳng phải cô ta là người cầu xin cô cắn cô ta sao? Miichan vẫn lải nhải mãi về chuyện này. Hay lắm!

- Chủ nhân!! Nhớ cách xưng hô... không được tái phạm! Haruna, giao cho chị xử đấy! Em không rảnh!

- Takahashi Minami, em gọi ngài như thế là vì tôn trọng ngài...

Tôn trọng? Cô không rảnh để nghe lý lẽ này của cô ta... Nhưng cô vừa bước đi thì Haruna liền kéo lại, nhìn nụ cười của chị ta cô liền hiểu được tất cả.

- Nó là nô lệ của em, tự mà xử lý đi, chị lười quản!

"Không biết em nghĩ gì sao Takamina, chị đây không phải không nghe trong phủ em có một con bé nô lệ rất muốn em cắn nó, tất nhiên chị cũng sẽ không dư hơi mà cắn giúp em. Để xem em sẽ xử lý thế nào, một Vampire không thể hút máu, đúng là sự sỉ nhục to lớn, vậy mà bà chị đây phải che giấu giúp em..! Nực cười!!"

- Takahashi Minami... mời ngài...

Cô ta nhắm mắt thế kia... còn ngẩn cổ, bộ dáng này là thế nào?? Thách cô đấy ak? Rõ là sợ đau mà còn ra vẻ, cô mới không để cho cô ta hoàn thành ý nguyện.

- Đến gặp quản gia nhận phạt, một mình gánh việc của 4 người trong 1 tuần, bỏ đói 1 ngày. Sau này cấm đến đây!!

Ánh mắt cô ta có vẻ rất căm phẫn, vậy càng hay, không cần sau này bám lấy cô!

Nhưng Takahashi đã tính sai, cô gái đúng là ngang bướng có thừa, hầu như tuần nào cũng kiếm chuyện để bị phạt nhưng hình phạt cô ta ngày muốn đêm cũng năm mơ thì vĩnh viễn không bao giờ đạt được. Không phải Takahashi không muốn cắn vào cái cổ trắng nõn đó, mà là cô sợ cái màu đỏ gớm ghiếc chảy ra từ đấy. Sợ đến mức mà máu cô uống hằng ngày đều phải cho phẩm màu vào để có màu khác hẳn đi.

Và một lần n nào đó, có lẽ là 1 tuần trước hôn lễ của cô, cô ta đã phạm phải một sai lầm không thể tha thứ. Đáng lẽ cô ta phải chết! Nhưng cuối cùng chỉ bị giam vào lãnh thất và mỗi ngày chịu 20 roi... kéo dài mãi cho đến ngày định mệnh ấy.

Lỗi đó có lẽ với cô ta không lớn, nhưng nó ảnh hương rất lớn đến mối quan hệ giữ Vampire và Hội phù thủy. Khi mà mọi thứ dần đi vào quỹ đạo, kể cả cô và Sama đều nghĩ có lẽ hôn nhân giữ hai người không cần thiết, nhưng trước khi quyết định hủy hôn đó được diễn ra thì cô ta ngu ngốc chạy đi nói với Sama kia một bí mật động trời.

- Sama đại nhân! Ngài không được kết hôn cùng Takahashi Minami, ngài ấy có gian tình với tiểu thư Kojima... ngài ấy không xứng đáng với ngài!!

Chính câu nói ấy đã đẩy cô ta vào lãnh và một buổi gặp mặt cấp cao đã được triệu tập, bao gồm tất cả Vampire cùng với Hội phù thủy với sự đứng đầu của Shinoda Mariko.

Năm Majo thứ 1515 Ngày 09 tháng 07 - buổi gặp mặt cấp cao đã được triệu tập lại phủ Takahashi Minami.

Bản thân cô cũng hiểu được tầm quan trọng và ý nghĩa quyết định của buổi gặp mặt nhưng không hiểu sao từ đầu buổi cô đều không thể tập trung, đầu óc cứ nhảy loạn lên, tay chân thì vô lực. Cô chỉ nghe được những tiếng cãi nhau ồn ào từ hai phía và hình như chẳng có một âm thanh nào là từ Sama, không phải cô ta cũng muốn hòa bình giống cô, sao không lên tiếng giàn xếp.

Và đỉnh cao của buổi ấy hình như ai đó đã hẹn một cuộc quyết chiến, ở đâu và thời gian nào cô đều mơ hồ không biết. Thế rồi Hội phù thủy bỏ đi, chỉ còn lại Vampire, phải rồi... khó khăn lắm tất cả Vampire mới tề tựu đông đủ ở đây... Vimpire... đông đủ... Không xong, đây là một cái bẫy...

- Chạy đ...

Cô chưa kịp nói hết câu đã nghe tiếng nổ lớn... ngay lập tức cả tòa dinh thự như chìm trong biển lửa. Là phép thuật của tụi Phù thủy, họ sử dụng máu trong phép thuật này và ngọn lửa hoàn toàn có thể giết chết hết Vampire ở đây... kể cả cô một Vampire thuần chủng.

Phải làm sao đây??? Dường như cô đã bị bỏ thuốc... ai có thể bỏ chứ... đồ ăn nước uống của cô chỉ có... Là Miichan, không thể nào? sao có thể là nó?

Mặc kệ chuyện đó, trước mắt phải thoát khỏi nơi này. Cô không đủ sức, mọi người cũng thế chỉ có... Haruna!! Phải rồi! Chỉ có chị ấy mới đủ sức mạnh để chiến đấu với lũ Phù thủy ngoài kia. Nhưng mà chị ta không có ở đây, hình như suốt buổi nói chuyện cô không nghe thấy tiếng chị ta. Lẽ nào...

Ha ha... Hay cho mày lắm Takahashi Minami, đến cuối cùng người hại mày và phản bội mày lại người người thân của mày và người mà mày tin tưởng nhất. Đáng kiếp!!!

- Takahashi Minami, ngài thấy sao rồi?? Ngài cố lên...

Là cô ta?? Tại sao cô ta lại ở đây? Không phải cô ta nên bị nhốt ở lãnh thất sao??  Người cô ta toàn là máu, có phải đã bị đánh rất nhiều. Quái lạ tại sao cô không hoảng sợ, tại vì tác dụng của thuốc hay là nụ cười của cô ta. Giờ phúc này nhìn thấy cô ta, lại làm cho cô rất yên lòng, nụ cười thật bình yên.

- Sao cô ở đây?

- Ngài nghĩ lãnh thất của ngài có thể nhốt được em sao, chỉ có trái tim của ngài mới có khả năng nhốt em thôi.

- Nhảm nhí...

Lúc này là lúc nào rồi mà cô ta còn có thể nói được những lời này, cuối cùng cô ta muốn gì?? Đến lãnh thất của phủ Takahashi mà cũng thoát được, cô ta đâu phải là người bình thường.

- Ngài hút máu em đi, chỉ cần ngài hút máu em thì ngài sẽ đủ sức mạnh thoát khỏi đây...

- Đến lúc này rồi mà cô...

- Em không phải vì em, em chỉ vì ngài... em không muốn ngài chết!!

Cô ấy ôm lấy cô, cô cảm nhận được vòng tay cô ấy, ấm áp và chân thành chứ không lạnh lùng và hờ hững như Haruna. Cô ấy thích cô sao??

Bất chấp tất cả, cô ấy tự rạch một đường trên tay mình, một dòng máu đỏ thẫm chảy vào miệng cô... nó tanh hơn bình thường, nồng đậm khiến cô khó chuyện, nhưng khi cảm giác đó qua đi nó lại mang đến mùi hương thoang thoảng khiến người ta say mê. Cô là Vampire... thứ cô mê đắm phải là máu!! Nhưng thứ làm trái tim cô tê liệt lúc này này là tình cảm chân thành và nồng cháy của cô gái trước mặt.

Cô ấy nhăn mặt, có lẽ rất đau... nhưng vẫn cố cười với cô rồi thỏ thẻ.

- Em muốn ngài nhớ mãi nụ cười của em!!

Phải, cô sẽ nhớ mãi! Và hơn thế nữa, cô không thể để cô và cô ấy chết tại đây. Và càng không thể để dòng tộc Vampire bị đánh bại, không thể để gia tộc lụy bại trong tay cô. Một cỗ khí nóng từ bụng lan tỏa khắp nơi, máu nóng của con người có tác dụng hơn bất kì thần dược nào, 1 giọt có hiệu quả tăng cường sức mạnh hơn hàng triệu lít máu đông. Cô nhất định phải cho đám phù thủy ngoài kia biết thế nào là sức mạnh của Vampire thuần chủng...

Như một tia chớp, cô ôm cô gái mỏng manh đang yêu dần bay ra khỏi biển lửa... Nhưng vừa xong ra ngoài đã lập tức đón nhận hàng trăm lưỡi gươm lao tới, một sự sắp xếp hoàn hảo.

Ôm một người đang yêu dần, dù là thần tiên cũng khó tránh được tất cả những lưỡi gươm đó. Và từ cái từng cái xẹt qua da thịt, khiến cô rát bỏng, tất cả đều được tẩm máu của Phù thủy... Cô sẽ chết, nhưng cô không thể để cô ấy chết chung, cô ấy là con người, đám Phù thủy sẽ không hại cô ấy.

Trước khi thanh gươm chí mạng đó lao đến, cô vội đẩy cô ấy ra... nhưng không hiểu người con gái yếu đuối đó lấy đâu ra khí lực để ôm chặt lấy cô, cùng cô hứng trọn lưỡi gươm.

Cả hai cùng ngã xuống, nhưng cô ấy vẫn cười... Tại sao?? Tại sao chứ??

- Tại sao?

- Thà chết cùng ngài, còn hơn một mình em sống trên đời này!

- Ngu ngốc!

Phải, không cô gái nào ngốc như cô ấy, chết cùng cô thì có gì hay chứ, cô chưa từng một ngày đối xử tốt với cô ấy, chưa từng cho cô ấy một ánh mắt thân thiện, chưa từng nói với cô ấy một lời nói ngọt ngào vậy mà... có đáng không?

- Em hỏi ngài một câu được không?

- Nói!!

Không hiểu sao, lòng cô lại đau như thế, nước mắt cứ vô tình rơi trên má cô ấy. Cô gái nhỏ nhẹ nhàng lau nước mắt cho cô... rồi lại cười với cô!! Từng động tác, từng cử chỉ như chạm vào trái tim cô... đau lắm!!

- Nếu có thể làm lại từ đầu, ngài có hứa hôn với Shinoda đại nhân không? có dây dưa cùng tiểu thư Kojima không?

Tại sao?? chuyện này quan trọng sao? Và dĩ nhiên cô sẽ không nói dối, trước mặt người con gái này... từ nay về sau cô sẽ dùng sự chân thành nhất, yêu thương nhất mà đối xử.

- Không!! Vĩnh viễn sẽ không!!

- Nếu có kiếp sau, em ước mình có thể là phù thủy, hoặc là Vampire... em không muốn làm con người.

- Tại sao?

- Vì như thế mới có thể ở bên ngài, mới có thể khiến ngài chỉ chú ý đến mình em, mới có thể bảo vệ được ngài.

Ngu ngốc!! Cô đã làm gì thế này?? Khiến cho một cô gái hết lòng vì mình phải chết cùng mình. Một Vampire thuần chủng không bảo vệ được chủng tộc của mình, không bảo vệ được người thật lòng yêu thương mình, không bảo vệ được bản thân! Cô quá vô dụng. Takahashi Minami, mày quá vô dụng!!

Nếu cô có thể một lần nữa làm lại từ đấu, nhất định sẽ dùng cả trái tim và mạng sống để yêu thương cô gái này, dùng cả cuộc đời để bảo vệ nụ cười của cô ấy... Nhưng tất cả đều đã muộn rồi.

- Nhớ rõ tên em... Maeda Atsuko... Majo năm 1510 ngày 14 tháng 02 - cây anh đào dưới chân núi Baro...

- Atsuko...

- Majo năm 1510 ngày 14 tháng 02 - cây anh đào dưới chân núi Baro...

Cô ấy cứ lảm nhảm câu nói ấy cho đến khi không còn nói được nữa... nhưng trên môi vẫn nỡ nụ người nho nhỏ như cánh hoa anh đào...

- Không....

- Takahashi Minami... ngươi cũng có ngày hôm nay!! Cuối cùng ta cũng là người chính thắng, ta là bá chủ... quyền lực, sức mạnh và tình yêu... ta để phải từ trên tay người đoạt lại... haha... PHÓNG TÊN!!!

Nước mắt khiến cô không nhìn rõ nữa, nhưng tai cô nghe rất rõ... đóng không phải giọng của Sama, không phải giọng của Haruna... càng không phải giọng của Miichan... vậy là ai?? Ai là kẻ chủ mưu tất cả...

Không kịp suy nghĩ thì hàng loạt mũi tên đã bay đến... cắm thẳng vào người Takahashi... và một Vampire thuần chủng cứ thế mà ra đi!!!

Nhưng trong đầu cô mãi vang lên một câu nói...

- Nếu được làm lại từ đầu, kết cục nhất định không phải như thế này... "Majo năm 1510 ngày 14 tháng 02 - cây anh đào dưới chân núi Baro..."

- Hết chương mở đầu -

10 nhận xét:

  1. Fic hay quá <3 tuy có 1-2 lỗi chính tả nhỏ nhg sau một tgian dài fic vẫn hay và cuốn lắm đó <3 hóng chap tiếp

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cám ơn nha!! Sai chính tả vẫn là lỗi ngàn năm của tui... gõ nhanh quá nên nó sai đó mà

      Xóa
  2. BELUN à, sao sai chính tả, type dữ vậy -_-
    nội dung chuyện khá,có ý tưởng, mới chương mở đầu đã thu hút dc chị đọc :3 hóng chap mới của em ^_^, vì nội dung trước mắt thấy em đề cập có phù thuỷ và vampire nên chị chờ xem có thêm tuyến nhân vật như : người sói, thợ săn phù thuỷ, thợ săn vampire ( nhà thờ)
    lỗi đây -_-:
    mọi việc ngày căn dặn đã được sắp xếp xong! --> NGÀI CĂN DẶN
    họ chỉ duy trì nồi giống bằng cách sinh con --> NÒI GIỐNG
    chúng bắt buộc phải tuân theo quy định cho chúng ta đặt ra, --> DO CHÚNG TA ĐẶT RA
    nhưng chưa chắn đó là con người thật của cô ta. --> CHƯA CHẮC
    Có thể nói cuộc hôn nhân này đánh dấu một bước tiến quan trong đưa Majo bước sang một sang sử mới... trang sử của hòa bình và phồn thịnh.-->QUAN TRỌNG....MỘT TRANG SỬ
    Buồn cười... một Vampire không thể hút máu để cô, nó còn ngồi trên cái ghế đó được bao lâu.--> CÂU ĐỌC TỐI NGHĨA :V , XEM LẠI NHA EM, CHẮC DO THIẾU TỪ "XEM"
    Kansai đã sinh --> KASAI HAY KANSAI?
    trước h toàn hù với dọa --> VIẾT FIC MÀ CÒN VIẾT TẮT ĐẾN VẬY À, CHỮ GIỜ THÌ ĐÁNH THẲNG RA
    Và hầu như Vampire ở mọi cấp đều mất suy giảm đến mất hết sức mạnh --> DƯ CHỮ MẤT
    Kể vả Itano tiểu thư với mức độ thuần chủng vô cùng cao cũng không ngoại lệ.-->KỂ CẢ
    - Hôm qua em thấy ngày bước ra từ phòng của tiểu thư Kojima.--> NGÀI
    Sau Miichan có thể bỏ qua được cái chuyện hi hữu và hấp dẫn này,--> SAO MIICHAN
    ánh mắt sắt như dạo cạo.--> DAO CẠO
    vì sao hơn mấy trăm năm chiến đấu, Vampire hay Phù thủy đều mong muốn hòa bình.--> VÌ SAU...
    Nơi đây mà biệt uyển--> LÀ BIỆT UYỂN
    ngày cùng tiểu thư Kojima --> NGÀI
    Ngươi coi mắt mà... không thấy sao--> CÓ MẮT
    Phá hỏng chuyện của ta mà con dám gọi thẳng tên của Takamina nữa-->CÒN DÁM
    hình phạt cô ta ngày muốn đêm cũng năm mơ --> NẰM MƠ
    nhưng nó ảnh hương rất lớn đến mối quan hệ giữ Vampire và Hội phù thủy. -->ẢNH HƯỞNG... QUAN HỆ GIỮA
    kể cả cô và Sama đều nghĩ có lẽ hôn nhân giữ hai người không cần thiết, --> GIỮA 2 NGƯỜI
    Chính câu nói ấy đã đẩy cô ta vào lãnh và một buổi gặp mặt cấp cao đã được triệu tập,--> LÃNH THẤT. tỪ GẶP MẶT THAY BẰNG HỌP MẶT THÌ OK HƠN
    Năm Majo thứ 1515 Ngày 09 tháng 07 - buổi gặp mặt cấp cao đã được triệu tập lại phủ Takahashi Minami.--> HỌP Mặt, TRIỆU TẬP TẠI..
    Giờ phúc này nhìn thấy cô ta, lại làm cho cô rất yên lòng, nụ cười thật bình yên.--> GIỜ PHÚT
    nồng đậm khiến cô khó chuyện,--> KHÓ CHỊU
    Nhưng vừa xong ra ngoài đã lập tức đón nhận hàng trăm lưỡi gươm lao tới, một sự sắp xếp hoàn hảo.-->XÔNG RA NGOÀI
    Ôm một người đang yêu dần,--> YẾU DẦN
    Và từ cái từng cái xẹt qua da thịt, khiến cô rát bỏng,--> TỪNG CÁI TỪNG CÁI
    Nếu cô có thể một lần nữa làm lại từ đấu--> TỪ ĐẦU
    Cuối cùng ta cũng là người chính thắng--> CHIẾN THẮNG
    ta để phải từ trên tay người đoạt lại--> CÂU TỐI NGHĨA
    đóng không phải giọng của Sama,--> ĐÓ KHÔNG PHẢI...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ghê thật, ss mà siêng bắt lỗi chính tả cho em như vậy thì may biết mấy :'(

      Xóa
    2. lâu ngày viết lại không ngờ sai chính tả khủng khiếp như thế. Tuyến nhân vật như chị nói em mới biết luôn ak. Đó h em không có nghiên cứu cái khoản này vì bản chất không thích đọc Vampire lắm. với lại dù sao em viết cũng tập trung tranh giành tình cảm, còn mấy vụ kia hem biết viết sao... đưa vô nhiều tuyến quá có rối không? vì em tính để 3 tuyến chính là phù thủy, vampire và con người thôi

      Xóa
    3. uhm, thì chị hỏi cho biết đó mà, những tuyến nhân vật chị nói viết thì phải rà trước kiểm sau cho cốt chuyện cẩn thận này nọ, mà em đã hướng tới 3 tuyến nhân vật như em nói thì cứ thế mà viết :3

      Xóa
  3. Vampire muốn duy trì dòng thuần thì không tránh khỏi việc kết hôn với huyết thống, và điều đó vốn được cho phép trong giới vampire mà trong các truyện thể loại này có thể thấy rõ. Mà Au lại cho rằng đó là điều cấm kỵ vì là chị em cùng dòng máu ko thể kết hôn nhưng tui thích cái chi tiết liên hôn vs phù thuỷ để duy trì hoà bình, chính chi tiết này làm cho cái điều cấm kỵ trên trở nên ko vô lý. Vs tính cách Taka mà Au xây dựng thì dù được kết hôn vs Nyan thì Taka cũng sẽ ko chọn cách đó. Vô tình điều đó làm cho tình huống fic logic theo chủ ý ban đầu của Au. Tui nói nhiều quá nên Au nghe hơi rối nùi nhưng túm lại tui thích sự sáng tạo của Au trong fic này. Cố gắng phát huy nhá!!!

    Trả lờiXóa
  4. Mình mới đọc xong fic, đây là vài lỗi chính tả, câu văn, dấu câu... Hi vọng bạn edit sớm:
    - Thưa Sama, mọi việc ngày căn dặn đã được sắp xếp xong! -> mọi việc ngài căn dặn
    - Mong là tên đó cho thể cho được học muội của cô hạnh phúc, -> có thể
    - họ chỉ duy trì nồi giống bằng cách sinh con, -> nòi
    - • cô tìm được nhật ký của một phù thủy và bà ta ghi lại việc từng kết hôn với 1 Vampire
    •Cô may mắn gặp được 1 lần
    • cả một dòng mà chẳng có 1 mống nam
    --> nên viết "một", không nên viết số.
    - vậy cái đám nô lê bu xung quanh Tomo của cô... -> nô lệ
    - nhưng chưa chắn đó là con người thật của cô ta. -> chưa chắc
    - Cô mới không rãnh để quan tâm đám đó làm sao duy trì nồi giống. -> rảnh
    - Kansai Tomomi!! -> thừa "n"
    - với sứ giả bậc trung của Hội phù thủy - Kansai Tomomi. -> Kasai
    - Kansai đã sinh, -> lỗi như trên, là Kasai.
    - Có thể nói cuộc hôn nhân này đánh dấu một bước tiến quan trong đưa Majo bước sang một sang sử mới... -> trang sử (và sau dấu ... phải viết hoa, cái này bạn tự edit tìm nha, có mấy đoạn ấy)
    - Quan trọng là em đừng khiến do chủng tộc Vampire -> khiến cho
    - một Vampire không thể hút máu để cô, nó còn ngồi trên cái ghế đó được bao lâu. -> "để cô"? "Để xem nó còn ngồi trên cái ghế đó được bao lâu? " như vậy mới đúng.
    - trước h toàn hù với dọa và hơn hết Vampire mà sợ máu. -> trước giờ (viết tắt quá :v)
    - Và hầu như Vampire ở mọi cấp đều mất suy giảm đến mất hết sức mạnh. -> thừa 1 chữ "mất", sửa lại "đều suy giảm đến mất .. "
    - Kể vả Itano tiểu thư với mức độ thuần chủng vô cùng cao cũng không ngoại lệ. -> kể cả
    - Chiyuu ak
    • Ngốc ak!!
    •em nghĩ em có sức ảnh hưởng lớn như thế ak?
    • Cái gì cũng có thể hết cô bé ak!
    • "Haruna ak, trên đời này không phải chỉ có sức mạnh
    • Ak... mà chủ nhân!!
    • Ak mà nếu ngài với tiểu thư Kojima
    • - Chủ nhân ak
    • Thách cô đấy ak?
    --> chữ "ak" nên thành "à" hoăc "a", không nên viết chữ "k" đằng sau, không hợp để cho vào fic. Đây là những đoạn cần sửa.
    - Sau Miichan có thể bỏ qua được cái chuyện hi hữu và hấp dẫn này -> sao
    - cứ xuất hiện đúng lúc không nên xuất hiện nhất và lúc làm cũng làm cô nổi giận lôi đình và dường như chỉ mình cô ta mới có thể khiến cô nổi giận. -> đoạn này bị lộn xộn, lặp từ "và"
    - Nơi đây mà biệt uyển, -> là
    - và trước mặt cô bây giờ là một cái gái -> một cô gái
    - Mae..da Atsu...ko, Takahashi Minami... ngày cùng tiểu thư Kojima làm... gì... thế...ak?? -> "ngài" và lỗi chữ "ak"
    - Rõ ràng giọng run đến lấp bắp -> lắp bắp
    - Ngươi coi mắt mà... không thấy sao?? -> có mắt
    -Chính câu nói ấy đã đẩy cô ta vào lãnh và một buổi gặp mặt cấp cao đã được triệu tập,-> lãnh thất
    - Là Miichan, không thể nào? sao có thể là nó? -> lỗi viết hoa, sau dấu ?
    - đến cuối cùng người hại mày và phản bội mày lại người người thân của mày và người mà mày tin tưởng nhất. Đáng kiếp!!! -> thừa từ "người"
    - Giờ phúc này nhìn thấy cô ta, -> phút
    - nồng đậm khiến cô khó chuyện, -> khó chịu
    - Nhưng thứ làm trái tim cô tê liệt lúc này này là -> thừa từ "này"
    - cô ôm cô gái mỏng manh đang yêu dần -> yếu
    - Ôm một người đang yêu dần, -> lỗi như trên "yếu"
    - Và từ cái từng cái xẹt qua da thịt, -> câu này viết bị lộn xộn không rõ nghĩa
    - - Nếu có thể làm lại từ đầu, ngài có hứa hôn với Shinoda đại nhân không? có dây dưa cùng tiểu thư Kojima không? -> lỗi viết hoa lần nữa
    - Tại sao?? chuyện này quan trọng sao? -> Như trên :v lỗi viết hoa
    - Nếu cô có thể một lần nữa làm lại từ đấu -> đầu
    - nhưng trên môi vẫn nỡ nụ người nho nhỏ như cánh hoa anh đào... -> nở nụ cười
    - Cuối cùng ta cũng là người chính thắng, -> chiến thắng
    - Nước mắt khiến cô không nhìn rõ nữa, nhưng tai cô nghe rất rõ... đóng không phải giọng của Sama, -> đó

    Trả lờiXóa
  5. Bác đây cũng thật nhiệt tình bắt lỗi chính tả kĩ lưỡng đến thế, tui thực ngưỡng mộ a

    Trả lờiXóa
  6. Có người sửa chính tả rồi, Au sửa lại cho đúng đi. Đọc có lỗi khó chịu ghê. Lâu rồi không đọc fic của Au. Đặt gạch dài hạn, nhớ cho chiết khấu cáo cao nha

    Trả lờiXóa