Chủ Nhật, 8 tháng 3, 2015

[Fic] Tình yêu màu máu!! Chương 1

CHƯƠNG 1:  LIÊN HÔN!!

Khi con người chết, nếu trong lòng còn chuyện vướng bận thì không thể siêu thoát, không thể đầu thai chuyển thế. Vậy còn Vampire?? Khi lòng cô tràn đầy hối tiếc và thù hận, nơi nào sẽ là điểm đến cho linh hồn lạc lối này...

- Ngài Takahashi... Ngài Takahashi...



Là tiếng của Sama, không thể nhầm lẫn được! Cô làm sao có thể quên giọng nói này, chính vì ý kiến và quyết định của người này đã làm thay đổi hoàn toàn cục diện của Majo cũng như là sự hưng vong của chủng tộc Vampire...

- Sama đại nhân...

Theo tiếng gọi Takahashi mở mắt ra và khá bất ngờ vì hoàn cảnh trước mặt...

Majo năm thứ 1510 ngày 14 tháng 02 - hội nghị cấp cao, bàn bạc và thông qua việc liên hôn của hai thế lực Phù thủy và Vampire. Địa điểm: Hội trường lớn, phòng hội nghị cấp cao Hội phù thủy.

- Ơn giời Ngài đã tỉnh rồi... Sama tôi tưởng rằng hội nghị này nhàm chán đến mức ngài Takahashi của chúng ta ngủ gục luôn chứ!

Chắc ai cũng nghe ra sự mỉa mai nho nhỏ trong giọng của cô, ai kêu cô ta ỷ vào cái dòng máu thuần của bản thân mà thản nhiên ngủ ngay tại cái hội nghị quan trọng này. Xem thường cô hay xem thường Hội phù thủy?? Dòng máu cô không thuần ak? sức mạnh cô không lớn sao? có cần mang ra so sánh không??

- Sama đại nhân quá lời rồi. Tôi chỉ là đang tập trung suy nghĩ một chút, xem bản hiệp định này thật sự có lợi cho hai bên... hay là một âm mưu của ai đó??

Lâu lâu Ngài Takahashi mới nói một câu, nhưng mỗi lần nói là mỗi lần chấn động. Không phải đã đồng ý hết rồi sao?? Hội nghị này thật ra chỉ là một hình thức hợp thức hóa việc liên hôn giữa hai nhà mà thôi, sao tự nhiên ngài ấy lại có ý kiến??

- Haha... Ngài Takahashi đã nghĩ nhiều rồi... quyền lực kinh tế là cái mà Vampire các ngài muốn, còn sự bình yên của con người và trật tự xã hội là cái mà Phù thủy chúng tôi cần!!

Ánh mắt sắc lạnh đó làm Sama khẽ rùng mình. Trước đây Takahashi chỉ lạnh lùng chứ không đáng sợ, ánh mắt luôn thể hiện sự bình thản tự tin chứ không phải thù hận và cảnh giác như bây giờ, tại sao chỉ trong vòng mấy phút mà thay đổi lớn như vậy... Sama đột nhiên cảm thấy tên thuần chủng trước mắt cô đã không còn là một Vampire đơn thuần muốn quyền lực kinh tế và sự bình yên của trước đó.

- Kinh tế... tất nhiên vẫn muốn! Nhưng Sama đại nhân thật sự chỉ muốn bình yên... hay là sự diệt vong của Vampire... về sức mạnh!!

Tất cả đều ngỡ ngàng và tất nhiên cô biết điều đó. Cô cũng bất ngờ không kém, cô đã sống lại ư? Vào đúng ngày thông qua hiệp định liên hôn? Sức mạnh nào đã làm điều đó... hay thượng đế muốn cho cô một lần nữa làm lại tất cả, sửa chữa sai lầm từ kiếp trước.

Một Takahashi Minami từ cõi chết trở lại tất nhiên phải khác trước đây và hơn hết cô sẽ không để cho đám Phù thủy đó có cơ hội gây hại đến chủng tộc Vampire. Ít nhất diệt vong không thể xãy ra trong thời gian cô nắm quyền. Cô không chắc tất cả có phải là kế hoạch từ đầu của Sama hay không? Hay  kẻ có giọng cười dã man đó đã chen ngang phá đám... muốn hủy diệt cả Vampire và Phù thủy? Vì càng không nắm chắc nên cô càng không thể mạo hiểm.

Hai chữ sức mạnh... khá lâu mới được phát ra làm Sama giật mình! Tại sao cô ấy lại có suy nghĩ này, ánh mắt còn mang vẻ căm phẫn và đau thương như cô thật sự đã hủy diệt tộc Vampire vậy đó.

Haruna thật sự không tin được cô em gái của mình lại nói ra những lời này, nó không phải là người đầu tiên ủng hộ liên hôn sao? Cô vẫn đang chán nản vì cuộc thảo luận buồn chán, những vấn đề đã được ngầm thông qua vậy mà còn kêu cô đến đây làm bình bông chưng chơi. Giờ thì hay rồi đây!! Ak hay là vì nó có ý trung nhân nên mới... Một kẻ mạnh thì không thể có yếu điểm, nhưng chỉ cần động chân tình đó sẽ là điểm yếu chí mạng.

- Ý của Ngài Takahashi đây là muốn hủy hiệp ước liên hôn của chúng ta??

Ai cũng thấy được Sama nghiến răng từng chữ để nói ra những lời này. Chiyuu một bên hoảng sợ, cô không nghĩ sự việc lại có thể thay đổi nhanh như vậy... Nếu không thể liên hôn, có phải cô sẽ... không thể cô muốn ở bên Tomo, cô không muốn rời xa cô ấy. Ánh mắt Chiyuu ngay lập tức đảo đến trên người Tomo, cô cảm nhận được sự lo lắng trang mắt cô ấy. Nhưng cô ấy vẫn mỉm cười với cô, có phải muốn cô yên tâm. Phải rồi! Gia tộc Itano cũng có vị thế rất lớn và hơn hết máu của Tomo nhà cô cũng đạt độ thuần chủng cao, có thể cô ấy sẽ thay đổi được cục diện căng thẳng hiện tại.

- Sama đại nhân không cần nóng... không phải là không liên... mà là chúng ta cần bàn bạc lại nội dung hiệp ước!

Tất nhiên Takahashi không ngu ngốc đến mức tuyên bố không liên hôn. Liên hôn vẫn là biện pháp tốt nhất để mang lại hòa bình thịnh vượng cho chủng tộc Vampire, nhưng khi chưa biết kẻ đứng sau âm mưu hủy diệt ngày hôm đó cô không thể có quyết định và hành động kinh xuất. Tất cả đều phải để cô có thời gian suy sét lại tất cả mọi việc một lần...

- Bàn bạc!! Thế nào là bàn bạc lại?? Không phải tất cả đã được thỏa thuận rồi sao?? Cô nghĩ bản thân là ai mà muốn làm gì thì làm! Hội phù thủy lẽ nào lại có thể để cho cô coi thường... Không nói rõ ràng lũ Vampire các ngươi, 1 tên cũng đừng hòng ra khỏi đây!!

- Ta là ai??  Một Vampire thuần chủng được chứ?

Một kẻ bình thường sẽ không dám đứng trước mặt mọi người mà chỉ thẳng mặt Takahashi cô, chắc chắn trong Hội phù thủy chức vụ cô ta không hề thấp. Còn ngang nhiên vượt mặt Sama mà lên tiếng, xem ra không chỉ có Vampire bọn cô có mâu thuẫn nội bộ, điều này rất đang lưu ý. Takahashi của trước kia sẽ không thèm để ý đến việc này, cô lạnh lùng nhưng có phần đơn thuần, sức mạnh không thua ai nhưng tâm kế chắc chắn cũng không hơn ai. Có điều được sống lại một lẫn nữa, cô không thể như trước không màn thế sự, mọi chuyện diễn ra xung quanh mình chắc chắn cô phải để ý một chút.

- Vampire thuần chủng thì sao... không phải vẫn chết trong tay bọn ta. Nếu không phải vì hòa bình ở Majo, Hội phù thủy nhất định sẽ không bao giờ kết thân với đám quỷ...

- Sashiko! Đủ rồi!!

Sashi căm phẫn vì bị Sama chặn lời. Tại sao không để cô nói, rõ ràng bọn họ không có thiện ý, chúng ta cần gì nhường nhịn chúng. Chẳng qua là lũ quái vật hút máu người để tạo sức mạnh cho bản thân thì có gì hay ho chứ. Cô không tin với pháp lực của mình và Hội phù thủy không thể đánh bạn chúng. Với quyết định lần này của Sama, lúc đầu còn ủng hộ, đến giờ thì phải suy nghĩ lại rồi. Rõ ràng chúng ta mạnh tại sao phải cúi đầu, tất cả cũng vì chị ta thiên vị Chiyuu... mà Chiyuu thì có tình cảm với... haiz một người đứng đầu không thể để tình cảm chi phối.

Để Sashi dằn mặt đám Vampire không phải là xấu, nếu không bọn chúng lại nghĩ Sama này sợ chúng. Nhưng mức độ vừa phải là đủ. Cô không cần cùng họ bất hòa, Takahashi không nói hủy bỏ mà là cần bàn bạc lại.. có thể bọn họ đã biết chuyện kết hôn với phù thủy sẽ khiến Vampire mất đi sức mạnh. Chuyển biến lần này quả thật là ngoài dự tính, nhưng không sao với Sama cô không gì là không thể. Vì cô nhận xét, Takahashi đó vẫn thích hòa bình hơn... chỉ cần chứng minh Hội phù thủy không có âm mưu tiêu diệt Vampire thì vấn đề không lớn lắm.

- Xin lỗi ngài Takahashi, vị sứ giả cấp cao Sashihara Rino này của chúng tôi hơi nóng tính. Bàn bạc... không phải là không thể! Nhưng chúng tôi muốn các vị đây lập trước một hiệp định, không làm hại đến con người, được chứ??

Sashihara Rino?? Đây chẳng phải là kẻ muốn liên kết với cô để lật đổ Sama? Xem ra cũng không quá nổi bậc, xét theo khí thế, tài năng và sự tinh tế vẫn còn kém Sama đại nhân rất nhiều, hèn gì muốn mượn sức của cô. Việc đó... phải rồi, cô đã giao cho Miichan giải quyết, có phải đây là nguyên nhân khiến kẻ trung thành nhất với cô phản bội?? Liệu có phải là cái bẫy cho Sama giăng ra...

- Tất nhiên có thể, nếu Sama đại nhân cho Vampire chúng tôi tham gia vào xã hội của Majo trong những lĩnh vực kinh tế như con người... thì chỉ cần đám hạ cấp đó không tự ý xâm nhập lãnh địa của Vampire thì tôi đảm bảo họ tuyệt đối an toàn.

Giỏi lắm Takahashi, không ai cho không ai cái gì!! Nhưng nếu họ có được sự tự do tham gia kinh tế... một khi đạt được khống chế trong đó, việc liên hôn có khi nào sẽ vĩnh viễn không đạt thành. Sama đắn đo... sự an toàn con người cần được ưu tiên, nhưng có vẻ quá lợi cho bọn chúng.

- Đâu việc gì lại dễ dàng như thế...

- Vampire không làm hại con người, thì có khác gì con người, cũng nên được hưởng quyền lợi như con người...

Dù cả hai đều đang cười, nhưng mọi người đều nhận ra ánh mắt sát khí và sự căng thẳng sau nụ cười đó...

- Haruna, căng thẳng như thế, chị nói gì đi... chị cũng là...

- Tomochin ak, em muốn cưới con bé phù thủy đó thì tự đi mà nói với Takamina, chị lười đi quản mấy chuyện này.

- Thế chị có mặt ở đây làm gì??

Tất nhiên Tomochin cũng muốn lên tiếng, chỉ cần một bước nữa thôi thì cô có thể cưới Chiyuu rồi, vậy mà... Nhìn ánh mắt lo lắng của cô ấy làm sao cô có thể ngồi yên được. Nhưng với thân phận của cô làm sao đủ tiếng nói, nhất là trong một buổi có mặt của người ngoại tộc. Vì vậy đành nhờ cậy Haruna thôi. Mà cái cách chị ta nói chuyện, chắc chắn hôm nay đến xem kịch cho vui rồi. Từ ngày Takamina được chỉ định làm người thừa kế quyền lực, đứng đầu Vampire thì Haruna luôn như thế, chính là bộ dáng không phục, bất mãn, đối đầu... rõ ràng chị ta không ham quyền lực... lười quản chuyện thiên hạ và nếu thế lực Vampire bị tiêu diệt chắc gì chị ta đã thèm để mắt tới. Takamina luôn lạnh lùng không để ý đến tình thân nên có lẽ không biết nhưng cô với Haruna trước giờ khá thân thiết, tính chị ta thế nào chẳng lẽ cô còn không hiểu, vậy cuối cùng Haruna bất mãn chuyện gì???

- Làm cái bình bông... chẵng lẽ Tomochin em không hiểu, chị đi theo Takamina đó giờ chỉ để làm vật trang trí ak??

Cái Haruna muốn, có lẽ bản thân cô còn chẳng rõ. Cô không hiểu thì Tomochin làm sao hiểu được và Takamina đó càng không thể biết đến. Nhưng nhìn vẻ lo lắng của cô em gái, cô thật sự cũng không an lòng, tình yêu có thể làm cho Tomochin ham chơi, thích sự quay quanh tân bốc của mọi người biến thành người trong mắt chỉ có 1 người. Sức mạnh to lớn thật... nếu điều đó xãy đến với Takamina thì sao???

Nhìn nụ cười bí hiểm của Haruna làm Tomochin nổi da gà, bà chị này lại đang có suy nghĩ kì quái gì nữa đây.

- Được lắm... chỉ 1 lĩnh vực! Năng lượng!!

Sama đắn đo một chút rồi ra quyết định! Nhượng bộ không phải là quá khó. Kinh tế có thể cho các người, để xem đám Vampire các người có ăn thông hay không!! Dù sao cô cũng đang nghiên cứu 1 loại pháp thuật mới để khống chế thú tính của đám Vampire các người. Takahashi... hãy chờ đó!

- Cứ như vậy!!

Takahashi nhẹ cười, cô biết Sama đại nhân này nhất định sẽ đồng ý. Với cô ta hòa bình chẳng phải quan trọng sao, dù biết cái miếng mồi "năng lượng" đó chẳng dễ nuốt chút nào, nhưng không gì là khồng thể. Takahashi cô sẽ từng bước khống chế kinh tế, làm thế lực Vampire ngày càng lớn mạnh. Mối thù kiếp trước... cô há có thể không trả! Hòa bình cô vẫn muốn, nhưng đó là sau khi cô lôi kẻ đứng sau tất cả ra ánh sáng.

- Chuyện liên hôn...

- Chúng ta sẽ bàn lại sau! Sama đại nhân... cáo từ!

Vẫn là vấn đề Sama lo lắng nhất. Nhưng có vẻ Takahashi chẳng còn tâm trạng để tiếp tục bàn bạc nên liền vội vã từ chối rồi dẫn quân về.

- Tomo...

Thấy tất cả Vampire đều bỏ đi, Chiyuu vội chạy theo, cô muốn nói chuyện với Tomo. Đã hơn 10 ngày, vì chuyện này mà cô và cô ấy không được gặp nhau vậy mà giờ đây. Cô lo lắng, rất lo lắng... cô thật sự không biết chuyện của hai đứa sẽ đi về đâu. Nhưng mà cô ấy không đáp lại, không nhìn cô... rõ ràng cô ấy có nghe mà. Tại sao??

Sama làm gì còn tâm trạng để ý đến Chiyuu, chỉ nhìn Takahashi ra khỏi của mà không khỏi nhíu mài. Cô không sợ họ làm nên chuyện, chỉ ngại sau lần này nội bộ Hội phù thủy sẽ xãy ra chuyện. Đàm phán không thành, những trưởng lão ủng hộ cô có thể nào sẽ lung lay... Không chỉ thế, còn có 2 sứ giả cấp cao đang nhìn chằm chằm vào chiếc ghế của cô, nhất là Sashi. Dù thực lực của cô ta không có gì đáng ngại, chỉ lo những chính sách của cô sau này việc thông qua sẽ có chút vấn đề. Và hơn hết chính là người đến giờ chưa ra mặt.

- Thật quá đáng! Sao chị có thể đồng ý... bọn họ rõ ràng không xem chúng ta ra gì! Đánh thì đánh, Sama đại nhân sợ chứ Sashihara Rino này nhất định không sợ!

Sashi không ngần ngại đá tung cánh cửa, sao lại có chuyện lợi như thế. Sama đang nghĩ cái gì không biết? Đám trưởng lão kia nữa, già rồi nên chết nhát, không dám nói 1 tiếng. Ai sợ chứ Sashi cô không sợ. Đánh thì đánh... chết thì chết! Với một thủ lĩnh như thế cô làm sao mà phục được đây.

- Mariko, con tính thế nào?

Từ trên đài cao, một giọng nói trầm và uy nghiêm vang lên. Bà ta biết Mariko luôn có chủ trương, không nên xen vào để nó rối bàn tính và hơn hết bà ta tin vào sự lựa chọn của mình. Mariko hoàn toàn đủ khả năng lèo lái Majo.

- Người yên tâm! Mọi thứ vẫn nằm trong tay...

- Được! Đừng làm ta thất vọng.

Sama điềm nhiên trả lời. Chỉ cần nội bộ không loạn, cô tin tất cả đều không thể thoát được bàn tay này của cô. Takahashi quyết định như thế chính là không tin cô, vậy cô cho cô ta một ít cái cô ta cần... thứ nhất lấy lòng tin của cô ta, tiếp nữa nếu cô ta không thể xoay sở về mặt kinh tế thì cô sẽ ra tay. Đến chừng đó cũng chẳng sợ liên hôn không được, bất qua đi 1 vòng hơi xa. Với lại cô không tin sau chuyện thay đổi đột ngột này, nội bộ Vampire không sinh vấn đề, điều này chỉ có thể trông cậy vào tên Vampire trong lòng Chiyuu mà thôi. ( cái này coi bộ làm Sama đại nhân thất vọng rồi)

- Nằm trong tay... chị cho chúng quyền tham gia kinh tế, chúng khống chế được kinh tế sẽ chấp nhận cùng chúng ta liên hôn sao? Ý định không chế sức mạnh của chúng xem như càng xa...

- Sashiko! Nhìn xa một chút! Công nghiệp năng lượng do ai quản lý??

A!! Sashi đột nhiên bừng tỉnh! Dù công nghiệp năng lượng là ngành cực kì quan trọng, ảnh hưởng trực tiếp đến xã hội Majo, nhưng mà ngành ấy lại nằm trọn trong tay một gia tộc, mà chính Hội phù thủy còn phải ngán ngẩm. Gia tộc đó có tới hai phù thủy và 1 đang là sứ giả cấp cao giống như cô. Quyền lực trong giới phù thủy và Majo tuyệt đối không thể phủ nhận mà hơn hết là người đứng đầu... nhắc tới làm cô lạnh xương sống, Sama phải nhường nhịn 3 phần... còn cô thì... chỉ 1 chữ sợ!!

- Đừng thấy phần bánh năng lượng này ngon mà mừng! Ăn được nó là cả một vấn đề!

Mỉm cười, Sama biết Sashi đã nhận ra vấn đề. Không chỉ như bề ngoài mà Sashi thấy, gia tộc đó còn có mối thù không đội trời chung với Vampire, cô phải chống mắt lên xem lần này Takahashi sẽ giải quyết ra sao.

- Vậy chúng ta phải làm gì?

Sama suy tính như vậy sâu xa thật sự làm cô bất ngờ. Nhưng không lẽ bây giờ ngồi nhìn không làm gì?

- Giám sát lũ Vampire đó, từ nhỏ đến lớn. Ta muốn bất cứ đứa nào cắn người đều phải chịu sự trừng trị. Bắt bọn họ phải từ bỏ cái suy nghĩ làm hại con người. Và hơn hết, xem chừng bên Takahashi và để mắt tới cả tiểu thư Kojima biết đâu chúng ta sẽ khai thác được gì đó. Ak... nhắn với mọi người, chuyện tình cảm với Vampire tiếp tục bồi đắp, chuyện liên hôn nhất định sẽ đạt được một ngày không xa...

Ra một loạt chỉ thị cho Sashi, chắc như thế đã đủ cho hiện nay. Mong là Sashi sẽ yên phận mà thực hiện nó, trong khi cô nghiên cứu thành công loại pháp thuật mới, một loại thần chú có thể giải trừ máu độc cho những người bị Vampire cắn, để họ không phải chịu sự khống chế của Vampire nữa.

Nhưng có lẽ điều cô lo lắng nhất hiện nay không phải là Vampire mà là nội bộ Hội phù thủy. Không phải Sashiko, con bé này chỉ được cái hiếu chiến mà không có đầu óc, cái đáng lo là sứ giả cấp cao còn lại... Đáng lẽ người ngồi vị trí này là cô ta, nếu không vì cô ta từ chối thì sẽ không đến lượt Sama cô được chọn. Cô ta không giỏi hơn cô nhưng sau lưng lại là gia tộc kinh tế hùng mạnh nhất Majo, nhiều đời có phù thủy làm đến người thủ lĩnh, họ có tiếng nói cực lớn trong hội phù thủy. Lần này cô ấy không xuất hiện biểu thị điều gì sao cô lại không biết, cô ta à không cả gia tộc của họ đều hận Vampire chính vì thế ngay từ đầu đã phản đối việc liên hôn nếu không phải cô kiên trì thì chắc đã bị bác bỏ lâu rồi.

Sama giao cho Takahashi công nghiệp năng lượng không chỉ vì muốn làm khó Vampire mà còn vì tạo cơ hội cho gia tộc kinh tế đó trả thù, mong là họ sẽ không gây sóng gió thậm chí đảo chính trong Hội Phù thủy.

- Được thôi, Chiyuu giúp tớ một tay nha...

Có việc để làm là được rồi, ít nhất cũng sẽ có cơ hội tạo được một ít công lao. Sama sắp xếp thì chắc sẽ ổn thôi. Cô đúng là muốn ngồi cái vị trí của Sama, nhưng mà nghĩ tới phải đối đầu với kẻ kia... giành chứ vị này không dễ, thôi cứ làm sứ giả cấp cao là được rồi. Ak đúng rồi, liên hôn không thành chắc Chiyuu buồn lắm, rủ cô ấy đi làm chung biết đâu sẽ đỡ buồn hơn, biết đâu còn ngó được người tình trong mộng của ai đó. Nãy cô nhìn hoài mà không biết cô ấy thương ai, Takahashi lạnh lùng đó thì chắc không phải, Kojima chân dài quyến rũ chắc Chiyuu không có cửa, có khi nào là cô gái dễ thương xinh đẹp đó không???

- Chiyuu... Sama...

Thấy Chiyuu không trả lời, còn nhìn thấy vẻ thất thần đó nữa, chỉ có thể kêu Sama. Làm ơn giải quyết cái vụ này dùm em.

- Chiyuu, nghe chị nói! Itano có dòng máu thuần chủng cao lắm, vị thế cũng cao nữa. Gáng đeo nó nhất định nó sẽ cưới em thôi.

- Rồi, hồn còn ở đây đâu mà nói!!

Hai người nhìn nhau, không lẽ bó tay sao trời! Hay là đi kêu Takahashi cho mượn người dùng tí rồi trả lại.

- Sama... Tomo... khi nãy em muốn bước lên kêu chị ấy, nhưng mà... hix hix... Tomo không có nhìn tới em.

- Ngoan ngoan.. đừng khóc mà!!

Tomo chính là không có nhìn cô, cô ấy không để ý đến cô. Từ trước đến giờ chưa bao giờ như thế cả, nhất là khi nãy cô rất lo lắng và buồn bã vậy mà cô ấy nhìn cũng chẳng nhìn. Có phải không liên hôn được cô ấy sẽ bỏ cô luôn??? Nhà Tomo có bao nhiêu nô lệ xinh đẹp, không có cô cũng chẳng sao.. nhưng cô không thể không có cô ấy...

Sự lạnh nhạt của Tomochin thât sự như nhát dao đâm thẳng vào tim Chiyuu và dĩ nhiên Sama nhận ra điều đó. Yêu làm chi cho khổ vầy nè! Thế cục bây giờ đã khó dàn xếp, cô làm sao có thể vì đứa em gái này mà xãy ra xung đột không đáng có với bên kia. Nhưng nhìn Chiyuu thế này... thật sự không yên lòng. Không biết Takahashi bên đó biết chuyện hai đứa nhỏ sẽ xử lý thế nào đây.

--------------------------------------

Trên xe trở về lãnh địa của Vampire, không khí nặng nề bao trùm cho đến khi Takahashi lên tiếng.

- Bắt đầu từ khi nào???

Tất cả biểu hiện của cô gái kia dĩ nhiên không thoát khỏi mắt cô. Còn kêu ra tiếng... đến đây thì lầm sao được, Tomochin thật sự dây vào ái tình rồi. Thế mà vẻ mặt còn ra vẻ bình thản như thế, rõ ràng là để ý, nếu không sao kiếp trước chấp nhận vì cô gái đó mà bỏ cả dàn hậu cung và cả sức mạnh của Vampire để làm một người bình thường.

- Hả?

- Hỏi em đó!!

Haruna thoáng cười, cô bé đó làm lộ thế, chắc chắn ai cũng nhận ra đi. Nhưng mà Takamina trước giờ vốn không để ý xung quanh, dù đó là ai, kể cả cô người có cùng dòng máu, vậy mà hôm nay lên tiếng hỏi, đúng là vật đổi sao dời rồi.

- Bắt đầu gì ạ??

Tomochin chính  là biết rõ, nhưng đánh chết cô cũng chẳng thừa nhận. Ở tình huống này, bảo bản thân thương một phù thủy chẳng khác nào tự hại, hơn nữa có thể vì chuyện này cô sẽ bị gạt ra ngoài, nếu thế muốn thay đổi tình thế cũng sẽ không còn khả năng. Nhìn Chiyuu đau lòng cô xót xa lắm, nhưng bây giờ không phải lúc. Takamina đột nhiên thay đổi quyết định chắc chắn có nguyên do, vì tương lai hai đứa cô không thể hành động vội vàng.

- Không cần giấu, chuyện với cô gái trong Hội phù thủy!

Trước đây có lẽ cô sẽ không để ý, dù sao cũng không phải chuyện của mình. Nhưng đến nay cô hiểu rõ được một điều vô cùng quan trọng, tình cảm sẽ có ảnh hưởng trực tiếp đến suy nghĩ và hành động của mỗi người. Như Miichan nếu không phải có một người khác chiếm giữ tình cảm của em ấy, thì chắc chắn sẽ không có chuyện phản bội. Còn Haruna... có lẽ cô nên tìm cách hóa giải những bất mãn trong lòng chị ấy. Nội bộ yên ổn mới có thể chống được ngoại địch, cô sẽ không để kẻ ác tâm đó thừa cơ phá hủy cả tất cả của cô.

- Cô gái nào chứ!! Em tuyệt đối không có quan hệ gì với bất cứ Phù thủy nào.

Phủ nhận đi... Takamina đâu có mù, mà có cũng cũng đã bắt buộc phải biết. Haruna cảm thấy lần này Tomochin thật ngốc, nhận đi rồi bảo vệ đường đường chính chính. Không nhận thì Takamina có giết chết cũng không kêu la được 1 tiếng.

" Chị nhìn em như thế là sao? Không phải em không muốn nhận, lỡ em nhận rồi Takamina gây bất lợi cho người em yêu rồi sao?" Tomochin dùng ánh mắt trả lời sự khiêu khích của Haruna, chị ấy chưa từng yêu ai nên làm sao hiểu được. Cô tự có cách nghĩ của bản thân mình và hơn hết cô không biết Takamina đang nghĩ gì!

- Vậy thì tốt! Vì hiệp định liên hôn chưa hoàn thành, nên từ giờ cấm tất cả Vampire có quan hệ tình cảm thân thiết quá mức với phù thủy. Nếu phát hiện xử theo gia pháp! Nếu em nói em không có thì giám sát việc này đi.

Không muốn thừa nhận, vậy thì giúp cô xử lý chuyện này đi. Để đảm bảo cho quyền lực của Vampire thì sức mạnh của từng Vampire phải được đặt lên hàng đầu, nhất định không để đến tình huống xấu nhất cần phải chiến đấu thì ai cũng không có sức để đánh. Xem như lần này làm khó Tomochin rồi, cô cũng muốn thử xem tình yêu có thể vượt qua được thử thách hay không.

- Việc này... Takamina em hỏi thật, tại sao lại không liên hôn. Không phải ban đầu chị là người tán thành.

Không cho qua lại, thế cô với Chiyuu làm sao?? Cô ấy chắc đang rất đau lòng, không cho gặp mặt làm sao giải thích. Tomochin ơi là Tomochin, đáng lẽ ngay từ đầu nên nhận đi, mà nhận rồi có chắc Takamina sẽ để yên, chắc chắn kêu cô cắt đứt... đi đầu làm gương. Cô thật sự không hiểu tại sao chị ấy lại có thể thay đổi nhanh như vậy. Vừa chấp nhận liên hôn, lại ngay sau đó từ chối.

- Không phải là không! Mà chưa phải lúc... lý do từ từ em sẽ biết. Làm tốt việc của mình, chị sẽ không làm khó em.

- Được ạ!

Nhất thời khó giải thích rõ, nên cô đành chọn cách trấn an, không thể để Tomochin có cơ hội sinh tâm phản lại. Dù vai vế cô lớn hơn, nhưng cả hai cùng tuổi, cũng có thể nói cùng nhau lớn lên, tình cảm cũng có chút ít. Và hơn hết, so sánh sức mạnh Tomochin có thể nói là người có thực lực thứ 2 trong tất cả Vampire, đứng đầu là Haruna... còn cô dù là mang dòng máu thuần chủng, nhưng chưa từng cắn người vẫn chưa thật sự là Vampire. Có ai tin được một Vampire 19 tuổi đầu chưa từng hút máu, đó cũng là một trong những lý do cô thua ở kiếp trước. Vậy kiếp này... cô hút máu sao? chọn một người thì chỉ có thể là...

- Hôm nay là ngày mấy??

-  Ngày 14 tháng 02 rồi!

A!!... Lo chuyện này mà cô quên mất. Hôm nay... cô nhất định phải cùng Chiyuu trải qua, dù sao cũng là ngày Valentine đầu tiên, dù liên hôn không thông qua thì cũng không thể bỏ cô ấy một mình. Phải mau đến dỗ dành cô gái đang đau khổ của cô. Có được lời hứa từ Takamina cô còn gì phải lo lắng nữa.

- Mii! Dừng lại! Em có việc, đi trước!!

- Nhớ! Phải có chừng mực.

- Được rồi mà! Tomochin làm việc chị không cần lo.

Dù không biết Tomochin có việc gì gấp, nhưng nhìn vẻ mặt đó chắc sẽ không có gì xãy ra. Dù Tomochin làm việc có hơi cao ngạo nhưng không phải không hiểu chuyện. Cô có thể yên tâm được một chút rồi... vẫn còn một người...

- Takamina đột nhiên hiểu chuyện như vậy từ khi nào? Quan tâm và để ý người xung quanh nữa... Thế nào có phải động chân tình rồi...

Haruna bất ngờ thổi nhẹ vào tai em gái mình, không chỉ thông cảm cho Tomochin, lời nói cũng tình cảm hơn xưa, quan sát người bên cạnh... thay đổi rồi.

Từ trước đên nay, không chỉ đám nô lệ mà cả những tên Vampire bất kể cấp độ đều chết mê với vẻ lạnh lùng của em ấy, nếu giờ thêm một phần thấu hiểu, nhẹ nhàng, dịu dàng sẽ càng thích hơn nữa... hay là hụt hẫng đây. Cô xinh đẹp và quyến rũ thế này mới có nhiều người quỳ lụy dưới chân, tại sao Takamina không làm gì cũng có thể nhận được sự sùng bái và ngưỡng mộ.

- Đừng nghĩ lung tung! Nếu chị rảnh sao không đặt tâm trí vào chuyện của gia tộc, đừng có lo gieo tình ái khắp nơi! Lỡ động chân tình sẽ mệt lắm đấy.

Cô biết Haruna là ghen tị cô, nhưng ở chỗ nào thì cô không rõ. Chỉ có thể để ý đến chị ấy một chút... từ từ tìm hiểu, cho chị ấy cái mà chị ấy muốn. Chỉ mong đừng để người khác từ giữa ly gián. Haruna mặc dù thông mình nhưng lại vận dụng không đúng chỗ, đôi lúc làm cô phiền chết. Nhất là ở khoản đi câu dẫn người khác, chị ấy cố ý hay vô tình đây... Quyến rũ như thế hèn gì Haruna là người có nhiều nô lệ nhất trong tất cả Vampire.

Takahashi không nhận ra một điều lớn nhất mà cô đã thay đổi từ lúc quay về. Tâm cô không còn lặng sóng, không còn lạnh lùng, không còn dùng con mắt vô cảm không quan tâm nhìn mọi người, mọi vật. Có tình cảm... là có sức mạnh hay là tạo nên điểm yếu? người ta thường bảo người nặng tình là người yếu đuối! Với Takahashi Minami thì mọi chuyện sẽ như thế nào?

- Chà chà... quan tâm cả chị!! Nhưng chị đây lười quản!! ai muốn yêu... ai muốn động chân tình thì chị không biết. Nhưng Kojima Haruna này thì không!

Tự nhiên thấy một chút ấm áp, ít nhất người thân cũng nên như thế. Cô thấy thích Takamina bây giờ hơn đấy, dù hơi phiền một tí. Thêm phần thích sẽ bớt phần chán ghét. Mong là thế! Dù sao thì trước khi đời trước mất đi cô cũng đã hứa sẽ lo cho đứa em này, dù lời hứa khiến cô khó chịu. Còn về việc chân tình, cô đã gặp hầu như tất cả dạng người, còn ai có thể khiến cô xem trọng? Lạnh lùng như Takamina? Quyến rũ như Tomochin? Tài năng và bản lĩnh như Sama? cô thật tình không để vào mắt...

- Được rồi! Tình cảm của chị em không can thiệp, nhưng chuyện kinh tế chị phải quản. Cùng em lo chuyện này đi... em không tin Sama lại dễ dàng cho chúng ta thâm nhập kinh tế của Majo... là người một nhà nên làm việc và hỗ trợ nhau.

Giao việc cho chị ấy cũng là để chị ấy không có thời gian suy nghĩ lung tung, không gì làm rồi gieo tình khắp nơi, mà lỡ thương phù thủy thì khổ. Có việc làm... có quyền lực và địa vị, mong là chị ấy sẽ thỏa mãn.

- Người một nhà... đây là điều không tưởng khi phát ra từ miệng của Takahashi Minami đó!

19 năm qua.... Takamina đã 19 tuổi, có bao giờ xem cô là người một nhà. Đối với ai cũng lạnh lùng, xem mọi người đều dưới em ấy một bậc, phục tùng và vâng lệnh là điều bắt buộc, thế mà hôm nay... Nói được thì nên làm được, nếu không... đừng trách Haruna này không nghĩ đến tình chị em.

- Con người sẽ thay đổi, trăng sẽ tròn!

Đi một vòng từ quỷ môn quan trở về, người đó đã cho cô một cảm nhận thật sự về chân tình. Cô vẫn còn nhớ nỗi đau khi bất lực nhìn người đó ra đi... Có lẽ cô thật sự đã động chân tâm. Nếu thế gian này thật sự hữu tình, sao cô có thể tiếp tục nhắm mắt làm ngơ. Được sống lại, Takahashi vốn dĩ đã không còn là Takahashi nữa.

- Đúng rồi 14 tháng 02, nhưng năm nào??

- Em thật sự không để ý ngày tháng?? Là năm Majo 1510...

Nói thì hay lắm, bản chất vẫn không thay đổi, hoàn toàn không để ý gì hết. Chắc cũng không biết 14 tháng 02 là ngày gì đâu, mà cho dù biết thì cái tên khúc gỗ này sẽ làm gì? Đến một nô lệ còn không có, nữ nhân bên cạnh thì chắc chắn lại càng không. Biết hay không chính là không khác biệt...

- Majo năm 1510 ngày 14 tháng 02 - cây anh đào dưới chân núi Baro...

Giọng nói ấy vang lên trong đầu cô... phải rồi. Atsuko... cô ấy muốn cô đến nơi đó, ngày hôm nay... Phải!!! Cô phải đến đó...

- Miichan, dừng lại, đưa tiểu thư Kojima về trước!!

- Ngài Takahashi...

- Tự ta sẽ về sau!!

Haruna nhìn theo bóng của Takamina, thú vị thật! Việc gì có thể khiến Takamina lạnh lùng nhà này biểu hiện ra nhiều nét mặt như thế, hoảng hốt còn có vui mừng pha một chút lo lắng, còn đâu sự vô cảm bình thường. Nếu đó là một cô gái thì càng thú vị! Ảnh huởng được Takamina chắc chắn không phải là người bình thường... Tài giỏi? Xinh đẹp? không ai cô không biết... Thật tò mò quá đi! Cô lười làm nhiều chuyện, nhưng nơi nào có náo nhiệt cô cũng muốn ngó qua một chút.

- Ngài Takahashi làm việc không bao giờ như thế!

Miichan thật sự không hiểu nổi. Nhưng bản tính cô còn hơn cả Haruna, chỉ sợ thiên hạ không loạn... nếu không loạn cô sẽ làm cho loạn. Ngồi nghe từ đầu tới giờ, cô biết chắc ngài Takahashi chính là thay đổi. Nếu không phải bị bắt chở tiểu thư về chắc chắn cô đã mò theo. Biết đâu có thể nắm được ít tin tức, kiếm được chút lợi lộc.

- Không nghe em ấy nói ak, trăng sẽ tròn! Sau này sẽ thú vị rất nhiều...

- Em cũng thấy thế... thật hấp dẫn!! Em thật muốn đi xem, ngài Takahashi gấp đi gặp ai.

Chắc chắn tiểu thư Kojima cũng tò mò, nếu chị ấy chịu dẫn cô đi thì hay quá rồi!! Dù sao tình cảm của họ cũng bắt đầu tốt lên, dù tiểu thư biết được bí mật của ngài Takahashi chắc cũng sẽ không hại ngài ấy đâu.

- Takamina sẽ không giấu được bao lâu. Rồi cũng sẽ xuất hiện thôi! Hôm nay 14/2... lo mà làm việc của mình. Ta không tin ở nhà không ai đợi em về!!

Haruna mới lười theo dõi. Người mà Takamina để ý... dù em ấy có giấu cũng chẳng giấu được. Cần chi phải nhọc lòng, 14/2 cứ vui chơi đi đã. Cô còn phải về nhà để nô lệ của mình hầu hạ nữa chứ.

- Á!!... không nhắc em quên! Ngồi chắc vào.

Nhắc mới nhớ... thấy ngài Takahashi chạy như bay là cô quên hết mọi chuyện, cũng tại cái tính tò mò. Mấy em ở nhà chắc đang suốt ruột lắm đây. Dù nô lệ của Vampire cấp thấp như cô không đông đảo bằng tiểu thư Kojima nhưng cũng được vài em. Và tương lai Miichan nhất định sẽ câu được một người vừa tài giỏi, vừa có quyền lực vừa có nhiều tiền và hơn hết là xinh đẹp. Nhất định là thế!!
cũng vội về với ai đó trong lòng mình. Và Takahashi cũng thế...

Liệu dưới chân nói Baro có ai đó đang đợi cô!! Một người con gái mà cô sẽ dùng tất cả để bảo vệ...

Cây anh đào đó... thật sự có một ai đó... là một nửa định mệnh đời cô hay là khắc tinh lớn nhất trong số mệnh của cô??

End chap 1!!

P/s vài lời của Belun: Đáng lẽ sẽ cho gặp luôn, nhưng chắc dành chap sau... càng ngày càng nhiều nhân vật... có nên viết nhiều lên không... như thế có bị lan man quá không?? Đột nhiên phát hiện trong cốt truyện thiếu ai đó... ak thì ra là Mayuki... mình cũng rất thích cặp này.

11 nhận xét:

  1. Chap này cũng hay quá :3
    Cho thêm Mayuki đi~

    Trả lờiXóa
  2. Fic tuyệt quá Au. Tui đang nóng lòng chờ ai kia xuất hiện quá đi mà Au cắt ngang hà. Mong chap mới sớm ra

    Trả lờiXóa
  3. Hóng cuộc gặp lại của Atsumina nha :3 :3 :3
    Takamina đã dần dần phá bỏ bức từng băng xung quanh bản thân rồi :3 Còn Atsuko thỳ mình đang tò mò là sẽ đầu thai vào ai trong số hai người đó đây :v :v

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chắc ý bác gấu là 2 người trong gia tộc nắm quyền công nghiệp năng lượng mà Au đề cập ấy

      Xóa
    2. Bác gấu takatsuko ở trên đó chèn =_=!!

      Xóa
  4. Các lỗi chính tả và type nè em, sai gì mà có chữ sai hoài :v ; xảy ra là dấu hỏi chứ không phải dấu ngã -_-

    Ít nhất diệt vong không thể xãy ra trong thời gian cô nắm quyền.--> XẢY
    Hay kẻ có giọng cười dã man đó đã chen ngang phá đám...--> LỖI DƯ KHOẢNG TRẮNG

    Nếu không thể liên hôn, có phải cô sẽ... không thể cô muốn ở bên Tomo, cô không muốn rời xa cô ấy. --> CÂU LÙNG CỦNG KHÔNG SUÔNG, CHỖ : CÓ PHẢI CÔ SẼ... KHÔNG THỂ CÔ MUỐN.....
    Ánh mắt Chiyuu ngay lập tức đảo đến trên người Tomo, cô cảm nhận được sự lo lắng trang mắt cô ấy--> TRONG MẮT CÔ ẤY
    Xem ra cũng không quá nổi bậc, --> NỔI BẬT
    Liệu có phải là cái bẫy cho Sama giăng ra...--> DO SAMA
    Sức mạnh to lớn thật... nếu điều đó xãy đến với Takamina thì sao???--> XẢY
    dù biết cái miếng mồi "năng lượng" đó chẳng dễ nuốt chút nào, nhưng không gì là khồng thể. --> KHÔNG THỂ
    Đã hơn 10 ngày, vì chuyện này mà cô và cô ấy không được gặp nhau vậy mà giờ đây. Cô lo lắng, rất lo lắng... cô thật sự không biết chuyện của hai đứa sẽ đi về đâu. --> CHƯA TRỌN CÂU ĐÃ DẤU CHẤM. SAU CỤM " VẬY MÀ GIỜ ĐÂY" LẼ RA LÀ ... HOẶC THÊM Ý GÌ NỮA, EM ĐỂ DẤU CHẤM K PHÙ HỢP
    chỉ nhìn Takahashi ra khỏi của mà không khỏi nhíu mài.--> RA KHỎI CỬA, THƯỜNG NHÍU MÀY DÙNG NHIỀU HƠN
    chỉ ngại sau lần này nội bộ Hội phù thủy sẽ xãy ra chuyện--> XẢY -_-
    Bà ta biết Mariko luôn có chủ trương, không nên xen vào để nó rối bàn tính --> ĐỂ NÓ RỐI BÀN TÍNH --> ĐỌC NGUYÊN CÂU THẤY HƠI TỐI NGHĨA
    Gia tộc đó có tới hai phù thủy và 1 đang là sứ giả cấp cao giống như cô.--> CHỮ SỐ NÊN TƯƠNG ĐỒNG, KHÚC ĐẦU VIẾT CHỮ SAU LẠI LÀ SỒ LÀ SAO -_- , CHỖ NÀO VIẾT SỐ THÌ VIẾT SỐ KIỂU NHƯ NGÀY THÁNG
    giành chứ vị này không dễ, thôi cứ làm sứ giả cấp cao là được rồi.--> CHỨC VỊ
    Gáng đeo nó nhất định nó sẽ cưới em thôi.-->GẮNG HOẶC LÀ RÁNG
    cô làm sao có thể vì đứa em gái này mà xãy ra xung đột không đáng có với bên kia.--> XẢY -_-
    Dù không biết Tomochin có việc gì gấp, nhưng nhìn vẻ mặt đó chắc sẽ không có gì xãy ra. --> XẢY -_-
    Từ trước đên nay--> ĐẾN NAY
    Liệu dưới chân nói Baro có ai đó đang đợi cô!! --> CHÂN NÚI

    EM À, có những chỗ lẽ ra là dấu phẩy em lại k có, văn xuôi khác văn nói, đọc 1 lèo thì hiểu em nói gì cơ mà hết ý nhỏ nên có dấu phẩy. Dấu chấm và ... nên xem để cho phù hợp. Ngoài ra qua 2 chap chị thấy từ " ak" em dùng nhiều quá, ý em là "à" phải không, thì gõ à, sao lại là ak -_- , teen hóa nữa, nguyên 1 cái chương có từ trong ngôn ngữ chat chít teen em lại dùng vào làm 2 chap đọc thấy k phù hợp -_- .

    đọc xong chap 1 làm chị hóng, muốn được đọc chap kế tiếp, sứ giả máu mặt còn lại là Yuko phải không :3 . Nếu là Yuko thì chị hóng cảnh Haruna và Yuko gặp mặt nhau :3 , để xem 1 phù thủy ghét vampire và 1 vampire không màn thế sự k nghĩ động chân tình sẽ như thế nào mà có tình cảm với nhau, tình huống đơn giản nhất là lần đầu gặp, Yuu bị vẻ ngoài của Haruna hút hồn ^_^. Nhìn vào những nhân vật em giới thiệu lúc đầu và mong ước lấy dc người có quyền lực, xinh đẹp của Miichan thì chị nghĩ sau này Miichan sẽ vớt được bà trùm hội phù thủy - Sama về :3 :3
    Mong em sớm post chap 2 :3 :3
    p/s: hy vọng chap kế đọc không bị hụt chục lần vì lỗi chính tả như 2 chap đầu :v

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. em sẽ cố gắng phần lỗi chính tả, dù em viết xong đọc lại rồi mà khg hay, mà chữ xãy ra dấu hỏi hả?? em nghĩ dấu ngã.
      Còn về phần chữ ak, chắc do thói quen chat của em nên khi viết lại em chưa sửa được, những chap sau sẽ cố gắng sữa lỗi nào.

      Còn Yuko thế nào thì chap sau sẽ rõ... tuyến nhân vật em nghĩ chắc chap sau sẽ xuất hiện hết thôi.

      Xóa
  5. Mình đã đọc xong và đây là lỗi chính tả, câu văn .. Hi vọng bạn edit lại, còn về lỗi chữ "ak" ss Bạc nói rồi. Từ đầu đến cuối có nhiều đoạn sau dấu ... Và dấu ? Phải viết hoa :v bạn nên đọc lại r edit cẩn thận.
    - Ít nhất diệt vong không thể xãy ra trong thời gian cô nắm quyền. -> xảy ra
    - cô cảm nhận được sự lo lắng trang mắt cô ấy. -> trong
    - nhưng khi chưa biết kẻ đứng sau âm mưu hủy diệt ngày hôm đó cô không thể có quyết định và hành động kinh xuất. -> khinh suất
    - Tất cả đều phải để cô có thời gian suy sét lại tất cả mọi việc một lần... -> suy xét
    - Không nói rõ ràng lũ Vampire các ngươi, 1 tên cũng đừng hòng ra khỏi đây!! -> một
    - Có điều được sống lại một lẫn nữa, -> một lần
    - cô không thể như trước không màn thế sự, -> không màng
    - Cô không tin với pháp lực của mình và Hội phù thủy không thể đánh bạn chúng. -> đánh bại
    - Xem ra cũng không quá nổi bậc, -> nổi bật
    - Làm cái bình bông... chẵng lẽ Tomochin em không hiểu, -> chẳng lẽ
    - thích sự quay quanh tân bốc của mọi người biến thành người trong mắt chỉ có 1 người. -> vây quanh tâng bốc; một người.
    - Được lắm... chỉ 1 lĩnh vực! Năng lượng!! -> một :v
    - • Sama đắn đo một chút rồi ra quyết định! Nhượng bộ không phải là quá khó. Kinh tế có thể cho các người, để xem đám Vampire các người có ăn thông hay không!! Dù sao cô cũng đang nghiên cứu 1 loại pháp thuật mới để khống chế thú tính của đám Vampire các người. --->"một" :v và đoạn này lặp từ "các người", nếu sửa như này: "Dù sao cô cũng đang nghiên cứu 1 loại pháp thuật mới để khống chế thú tính của bọn chúng" sẽ xuôi tai hơn.
    - nhưng không gì là khồng thể. -> không
    - chỉ nhìn Takahashi ra khỏi của mà không khỏi nhíu mài. -> nhíu mày
    - Cô không sợ họ làm nên chuyện, chỉ ngại sau lần này nội bộ Hội phù thủy sẽ xãy ra chuyện. -> xảy ra
    - Đám trưởng lão kia nữa, già rồi nên chết nhát, không dám nói 1 tiếng -> một (again :v )
    - bất qua đi 1 vòng hơi xa. -> bất quá đi MỘT vòng
    - Sama phải nhường nhịn 3 phần... còn cô thì... chỉ 1 chữ sợ!! -> MỘT :v
    - cô làm sao có thể vì đứa em gái này mà xãy ra xung đột không đáng có với bên kia. -> XẢY RA
    - đúng là vật đổi sao dời rồi. -> vận đổi sao dời.
    - cô sẽ không để kẻ ác tâm đó thừa cơ phá hủy cả tất cả của cô. -> thừa từ "cả"
    - Phủ nhận đi... Takamina đâu có mù, mà có cũng cũng đã bắt buộc phải biết. -> thừa từ "cũng", "mà có cũng đâu bắt buộc phải biết" mới đúng.
    -Không nhận thì Takamina có giết chết cũng không kêu la được 1 tiếng. -> MỘT
    - so sánh sức mạnh Tomochin có thể nói là người có thực lực thứ 2 trong tất cả Vampire, -> thứ hai
    - nhưng nhìn vẻ mặt đó chắc sẽ không có gì xãy ra. -> xảy ra
    - Chỉ mong đừng để người khác từ giữa ly gián. -> từ giữa ly gián ???
    - Liệu dưới chân nói Baro có ai đó đang đợi cô!! -> chân núi

    Trả lờiXóa