Thứ Năm, 3 tháng 9, 2015

[Longfic] Center tuyển chồng | Chương 2

Chương 2: Nan giải của Center!!!


Thông tin Center tuyển chồng nhanh chóng lan khắp nơi, có thể ví đây như một trận địa chấn nhỏ. Chính việc này đã làm xôn xao dư luận rất nhiều, và cũng làm cho những kẻ có liên quan đứng ngồi không yên.

Sau khi sắp xếp được thời gian, họ đã họp mặt tại một quán nhỏ quen thuộc, nơi mà họ có thể bộc lộ hết tất cả bản chất của mình. Và thành viên của cuộc gặp mặt này vẫn là bốn người quen thuộc cùng chủ nhân của cuộc địa chấn.
Sau khi ăn uống no say, các cô nàng của chúng ta bắt đầu vào việc chính. Mà phát pháo đầu tiên được bắn từ khẩu B40 của Mariko.

- Acchan!! Chuyện này là thế nào?? Tự nhiên đang yên đang lành lại bày ra cái chuyện tào lao này hả??

Có vẻ Mariko rất tức giận thì phải, đập bàn rầm rầm kìa. Tức gì mà tức, người ta có giựt chồng của chị đâu. Nhưng trái với Mariko, Acchan rất thản nhiên mà trả lời.

- Thì em cũng sắp 30 rồi, không lẽ chị muốn em cô đơn suốt đời sao?


Á khẩu nhé chị già, người ta kiếm chồng là chuyện đường hoàng mà. Nhưng Yuko cũng không kém cạnh Mariko, lập tức tấn công.

- Chuyện tìm người bầu bạn không ai cấm cản em cả. Nhưng tại sao lại làm rùm beng lên hết vậy, kiểu này là chết đó!!!

- Chết gì chứ, bất quá em về làm vợ ai đó. Em không nghĩ bác Aki sẽ tìm cho một người quá tệ đâu. Biết đâu em lại được hoàng tử, thủ tướng hay diễn viên Hollywood nào đó cầu hôn thì sao?

Acchan vẫn vô tư chống trả, dường như cô vẫn rất tự tin cho sự thu hút của mình. Tất cả dường như không biết nói gì, ai ngờ Haruna lập tức đáp lời.

- Ủa, chứ không phải người em muốn lấy là Takamina sao? Em cho đăng tin kiểu này, cho dù có chết em ấy cũng không dự tuyển làm chồng em đâu!!

- Nyan Nyan của tớ nói đúng đó, theo tính cách của Takamina thì… kì này Acchan lên xe bông của người khác là cái chắc rồi!

Yuko vừa bồi thêm một câu, vừa tặng cho Haruna một nụ hôn vào má. Cô nàng này cũng chẳng phản ứng gì, vì dù sao thì ở thời điểm hiện tại cô đang tá túc tại nhà Yuko. Mà cô chẳng phải đã quá quen với hành động này của cô ấy rồi sao. Từ khi hai người tốt nghiệp, Yuko cứ đeo sát cô không buông. Không biết hôm tiệc tốt nghiệp xảy ra chuyện gì mà từ ngày hôm đó, Haruna đã dọn hẳn sang nhà Yuko.

Hai người này tình “củm” quá, không phát hiện ra rằng câu nói của mình như mũi tên ghim thẳng vào trái tim Acchan. Khiến cô nàng cứng đơ luôn.

Nhưng hai kẻ còn lại thì mỉm cười, Acchan à giấu đầu lòi đuôi rồi, xem em bình tĩnh được bao lâu nè!

- Ai nói là em muốn lấy Takamina chứ! Cậu ấy và em không có quan hệ gì hết!

Acchan như lấy lại được bình tĩnh nhưng thật ra là đang mất dần khả năng kiểm soát tâm trạng.

Thấy thế, nhân vật thứ 4 bồi thêm cho một cú.

- Cậu nói thật chứ Acchan! Vậy thì may quá! Trước giờ tớ cứ nghĩ cậu với Takamina là một đôi... nên vì tình bạn giữa chúng ta, tớ chưa bao giờ dám thổ lộ với cậu ấy. Nay biết rõ rồi, tớ nhất định sẽ mang cậu ấy về nhà...

Tomochin ánh mắt say đắm, tưởng tượng mình chuẩn bị tấn công Takamina như thế nào. Takamina là con mồi béo bở, nếu Acchan đã chê tội gì mình lại chẳng hốt về, dù sao nhà vẫn còn chỗ.

Nghe Tomochin nói, ánh mắt Acchan trở nên sắt nhọn. Mọi tức tối bực bội đều dồn lên người Tomochin, tựa như muốn ăn tươi nuốt sống cô ấy vậy. Thấy vậy Mariko quyết định chơi cú chót.

- Vậy giữa em với Takamina đã xảy ra chuyện gì? Có thể nói cho tụi này biết không?

Vẫn thái độ cương quyết thà chết không khai, nếu nói ra vì Takamina quên lời nói năm xưa mà mình tức tối quyết định tuyển chồng thế nào bọn họ cũng cười cho xem. Nhất là trước mặt Tomochin, không thể để mất khí thế được.

- Em đã nói là không liên quan đến cậu ấy rồi mà!!

- Vậy thì tốt rồi, em cứ tuyển chồng đi! Mà Takamina cũng đã 30 rồi nhỉ, cũng nên chọn vợ đi là vừa. Nếu em đã tuyên bố là em và Takamina không có gì, thì ngày mai chị đến nhà hát thông báo với các em ấy, Captain của chúng ta tuyển vợ, nhất định sẽ có cả khối cô tranh thủ xếp hàng.

Mariko làm sao chịu thua được chứ, trong khi yếu điểm của Acchan cô nắm rõ trong lòng bàn tay. Sẵn dịp này Tomochin cũng bồi thêm.

- Hay quá, chị nói đi em sẽ là người đầu tiên ứng cử. Trước giờ cứ sợ Acchan nên bỏ qua biết bao nhiêu cơ hội. Giờ thì có thể thoải mái bày tỏ tình cảm của mình rồi.

Thấy lợi thế đang nghiêng về phía mình Yuko và Haruna cũng góp vui.

- Takamina được yêu thích cỡ nào, không nói cũng biết. Thế nào cũng có một cuộc tranh giành sức đầu mẻ trán cho mà xem. Phải không Nyan Nyan?

- Đúng đó, nhất định sẽ có rất nhiều người. Đến chừng đó phải làm sao đây? Hay chúng ta kêu Takamina ném tú cầu chọn vợ đi được không?

Thấy Acchan đã trên bờ vực hết đường chối cãi, Mariko liền hốt hụi chót, ván này chị thắng chắc rồi nhé Acchan.

- Không ổn đâu Haruna à, Takamina luôn không muốn người khác buồn, biết đâu em ấy sẽ tuyển hết tất cả các cô gái dự tuyển vào hậu cung luôn thì sao. Trước đây em ấy quản lý cả nhà PJ48 trên 200 người ngon lành, hậu cung từ 500 đến 1000 chắc không thành vấn đề đâu nhỉ!

- Đến chừng đó, em sẽ hi sinh làm vợ cả cho, thay cậu ấy quản lý hậu cung.

- Thôi đủ rồi đó, gì mà chọn vợ, gieo tú cầu, lại còn hậu cung cả ngàn người nữa chứ. Hôm nay em tuyên bố cho mọi người biết luôn, Takahashi Minami là thuộc quyền sở hữa của em, Maeda Atsuko. Không ai có thể giành cậu ấy từ tay của em.

- Chịu khai thiệt rồi sao?

Mọi người gian tà nhìn Acchan đang lửa ghen hừng hực mà cười. Quả thật là Acchan cực kì mê Takamina nhỉ.

Thấy Acchan nóng như vậy, Mariko liền dịu giọng dỗ dành.

- Thôi nào cô bé, ai chẳng biết Takamina là của em, không ai dám giành đâu. Nhưng sao em lại đưa ra cái quyết định kì lạ vậy. Muốn Takamina thì nói, tụi này làm may cho, làm gì mà làm lớn chuyện vậy, em có biết mình đang đùa với lửa không?

Haruna cũng góp ý.

- Có gì mình giải quyết nội bộ với nhau, em tung tin như thế. Mà Takamina không động tĩnh gì rồi em tính sao?

Acchan bắt đầu bình tĩnh lại và kể lại mọi chuyện.

- Thật ra ý kiến tuyển chồng là do bác Aki đề nghị. Ban đầu em cũng thấy không ổn, vì theo em biết nếu chuyện này làm lớn lên thì... Takamina sẽ im luôn suốt đời.

- Vậy sao cậu còn dại dột mà đồng ý?

Tomochin thắc mắc hỏi.

- Tất cả cũng tại tên Lùn đáng chết ấy!!!

- Hả?? Tên ấy làm gì mà em phải lấy chồng gấp thế!! Bộ nó làm rồi không chịu trách nhiệm á! Vậy là không được đâu đấy! Chị sẽ giúp em lôi nó về!

Lập tức ăn đấm sau câu nói không biết lựa lời ấy, và thủ phạm không ai là Mariko.

- Yuko!! Đầu óc em không nghĩ cái gì trong sáng được hay sao? Toàn nói mấy chuyện tào lao. Không phải ai cũng như em đâu. Lá gan của tên Lùn ấy nhỏ gấp 10 lần người bình thường mà.

- Ai nói thế? Người nói vô tình, người nghe hữu ý thì có.

Hai người này thật là, bao nhiêu tuổi trên đầu rồi mà còn như con nít, lo chuyện chính trước đi kìa.

- Thật ra, mới đầu em định từ chối, vì chuyện hôn nhân là chuyện của cá nhân, em không muốn có quá nhiều người xen vào. Nhưng khi em hỏi ý Takamina thì...

- Thì sao hả?

Cả bốn đang nóng lòng chờ đợi...

- Cậu ấy bảo em nhận lời đi, nhanh nhanh tìm người để lấy, như sợ em bị ế không bằng vậy. Em đã chờ rất lâu, đợi đến 30 tuổi để có thể về nhà cùng cậu ấy. Thế mà cậu ấy không chịu hiểu... Người duy nhất em muốn lấy chỉ có cậu ấy mà thôi.

- Hả?? Không phải chứ, sợ em ế... Cái tên ấy đang nghĩ gì thế. Nó ngốc về tình cảm ai cũng biết rồi, nhưng không nghĩ nó ngốc đến mức để người mình thương đi tìm hạnh phúc khác. Nếu là chị thì không đời nào...

Yuko ơi là Yuko, Takamina khác chị mà, sao có thể gộp chung lại mà nói. Nếu như cô ấy được một góc của chị thì Acchan đã được về dinh lâu rồi, đâu có cần đợi mòn mỏi đến 30 tuổi.

- Vậy là em đồng ý với bác Aki ?

Sau câu hỏi của Mariko, Acchan chỉ lặng lẽ gật đầu. Tất cả đều thở dài, phải tính sao cho vừa. Thông báo tuyển chồng đã đi khắp ngõ ngách, không còn cách nào thu hồi lại được, nếu như Takamina không dự tuyển thì Acchan phải chọn một trong những người ứng cử. Đã lỡ leo lên lưng cọp rồi, không còn đường xuống nữa.

- Mọi người làm gì mà trầm tư vậy? Nếu như Takamina không dự tuyển thì Acchan không chọn ai là được chứ gì?

- Haruna à, không đơn giản thế đâu. Vụ này được tổ chức như một sự kiện lớn của AKB, đâu thể nói không chọn được là hủy bỏ. Nếu như Acchan không chọn ai thì người ta sẽ nói Acchan làm giá, ảnh hưởng rất lớn đến danh tiếng, rất có thể sẽ không thể đứng vững trong ngành giải trí nữa.

Sau khi nghe Mariko phân tích, Haruna cũng trầm xuống như mọi người. Không khí thật ảm đạm. Bất ngờ...

- À phải rồi. Nếu tên Lùn đó không tự mình ứng cử, thì chúng ta viết đơn thay em ấy là được rồi. Bắt em ấy leo lên lưng cọp, bắt buộc phải lấy Acchan.

Yuko vui vẻ lên tiếng, tìm ra được cách hay rồi nhỉ. Không chịu lấy thì bắt phải lấy, dù sao thì cuộc đời này Takamina cũng không chạy thoát khỏi tay của Acchan.

Nhưng Acchan lên tiếng phản đối.

- Em không muốn thế. Em muốn cậu ấy cam tâm tình nguyện lấy em, em muốn cậu ấy quỳ xuống cầu hôn em, hứa sẽ ở bên em suốt đời. Em không muốn miễn cưỡng cậu ấy.

- Cái này cũng không được, cái kia cũng không xong.

Yuko lại lên tiếng than vãn. Thật tội cho họ nhỉ, nhưng đừng lo có Mariko mà…

- Mọi người đừng vì em mà buồn phiền nữa, chuyện này do em tự chuốc lấy tự em sẽ gánh vác. Em sẽ đánh cược với tình cảm của Takamina một lần, nếu thua em cũng không hối hận. 

- Có chị ở đây, em sẽ không thua đâu!

Mariko đầy tự tin lên tiếng, tất cả cặp mắt đều dồn vô bà chị già.

- Nếu như em không muốn tụi chị giúp Takamina đăng kí, thì chúng ta hãy làm cho Takamina tự mình đăng kí là được rồi. Với lại chị đã xem qua cái điều kiện tuyển chồng của em, haizzz… ngoài Captain bé nhỏ của chúng ta chắc không ai được như thế quá.

Nói thì dễ nhưng làm không dễ đâu chị già à, làm sao Takamina mới có thể tự mình đăng kí chứ. Nên nhớ Takamina là kẻ ngốc siêu hạng đấy.

Với nụ cười đầy bản lĩnh, Mariko kéo mọi người chụm đầu lại bàn bạc gì đó, tiếc là không có thuận phong nhĩ làm sao mà nghe được đây. Chỉ biết là sau khi giãn ra, trên mặt mỗi người đều xuất hiện một nụ cười bí ẩn.

- Minami, lần này có muốn hay không cậu cũng phải rước tớ về nhà, vì lẽ tự nhiên nhất cậu là của tớ!

Khẳng định chắc nịch vậy, rốt cuộc là có âm mưu gì đang nhắm tới bạn Lùn của chúng ta. Takamina hãy cẩn thận, kẻo chết trong mật ngọt của 5 cô nàng này đấy. Thật tội nghiệp bé ấy mà!!!!!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét