Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2015

[Longfic] Boy Or Girl? | Chương 5

Chương 5 : Tôi ở đây !

- Sao ? Các người lại để mất dấu thiếu gia rồi phải không ?

Một người thanh niên cúi đầu trước một lão gia đang chễm chệ ngồi trên chiếc ghế bành.

- Xin lỗi lão thái gia !

- Ta không muốn nghe lời xin lỗi, ta muốn thấy thành quả.

- Vâng ạ, dù để mất dấu thiếu gia nhưng chúng tôi có một manh mối nhỏ.

Vừa nghe có manh mối mắt của ông ấy sáng lên, quay ghế lại đối mặt với thủ hạ của mình.

- Thế nào ?

- Thiếu gia đã cùng xuất hiện với một cô gái.

Chị Chan, chị Chan của chúng ta đấy. Chết rồi, hành tung của Kai thiếu gia đã bị bại lộ. Làm sao đây ?

- Ai ?

- Một Idol của Nhật, thành viên của nhóm nhạc lớn nhất nước, có các cô gái xinh ơi là xinh, đẹp ơi là đẹp, vô cùng dễ thương. Tôi thích nhất là leader, cô ấy thật là một người ưu tú xuất sắc nhất.

Cốc.

- Tôi không hỏi cậu câu đó !

- Xin lỗi ạ !

- Tên gì ?

- Maeda Atsuko, là The Ace của nhóm nhạc, rất dễ thương đáng yêu, rất xứng với Leader, họ là trời sinh một đôi, đất tạo một cặp.


Em kết anh rồi đấy, thì ra là cùng nhà, tham gia diễn đàn tụi em nhé. Em sẽ giới thiệu anh làm nông dân học việc của nông trại Cải Cà.

Cốc, cốc… Hai cái rồi đó, em biết là anh thích nhưng nên kiềm chế nếu không là ăn cốc dài dài đó.

- Cậu là quản gia nhà này mà chẳng nghiêm túc làm việc, lúc nào cũng mê Idol, ta chẳng hiểu mấy cái con bé mặc váy ngắn ngủn ấy có gì mà mê.

- Không đâu ạ, nếu lão thái gia xem một lần nhất định sẽ thích, họ rất đáng yêu, đặc biệt là Leader, cô ấy có nhiều điểm rất giống thiếu gia khi còn nhỏ.

- Được rồi, có thời gian ta sẽ xem.

- Hay quá, bữa nào tôi sẽ giới thiệu cụ thể về từng thành viên, từng single cho lão thái gia và dẫn ông tới buổi bóp tay của họ luôn.

Hai người này, chủ tập đoàn Takahashi đây sao, già rồi mà còn sung ghê, coi chừng lên máu đó. Mà anh quản gia ơi, đừng cho xem mấy tấm Bikini nhe, cấm Heavy rotation và Ponytail to Shushu nữa ông ấy chịu không thấu đâu.

- Được rồi, giờ cậu đến đó đi.

- Đến đâu ạ ?

- Đến chỗ mấy con bé váy ngắn đó.

- Vâng ạ.

Thế là chưa gì anh chàng đã bay ra cửa.

- Đi đâu thế ?

- Dạ, lão thái gia kêu con đến đó.

- Biết để làm gì không ?

Lão gia nghiêm mặt hỏi, quá dung túng cậu rồi, coi cái mặt hám gái kìa, đảm bảo là không biết làm gì.

- Đi xin chữ kí.

Biết ngay mà, chỉ nghĩ có thế. Chắc anh quản gia sẽ bị ăn dép quá.

- Ai nói thế. Đi tìm thiếu gia !

- Hả ?? Chỗ đó một nhà con gái, thiếu gia làm sao có thể?

- Ở đó không có, nhưng Acchan chắc biết.

- Hả ?? Lão thái gia biết Acchan sao ?

Anh quản gia bất ngờ khi nghe nhắc đến Acchan. Ông già này đúng là ham hố. Thì ra nãy giờ giả bộ không biết, ghê thiệt, lừa tình quá đi mà.

- Cũng biết sơ sơ, không giấu gì cậu Oshimen của ta là Mariko-Sama.

- A, thì ra lão thái gia… già rồi mà…

- Có sao đâu, ta yêu cái đẹp mà với lại cô ấy rất giống một nữ hoàng, nhìn trông rất có quyền lực như ta vậy, nếu ta bằng tuổi cậu nhất định sẽ cưới cô ấy.

Trời ơi, ông già này mà con trẻ thì chết Sama nhà ta, nhưng lo gì chị già sẽ quay ông ta như dế cho mà xem.

- Dùng tất cả mọi thủ đoạn, ngày sinh nhật thiếu gia sắp đến rồi.

Ngày sinh nhật đó sẽ có gì diễn ra mà ai nấy cũng quan tâm thế. Mọi thủ đoạn, mấy người muốn gì, nhắm đấu lại dàn fan hùng hậu của AKB không.

- Dạ tôi hiểu. Mà lão thái gia có cần hình có chữ kí của Sama không ?

- Đi mau đi, cái đó ta có đầy rồi.

- Dạ !

Vừa đi ra đến cửa, thì lão gia gọi lại.

- Có thêm vài cái cũng chả sao.

Dòng họ Takahashi vì sao lại là bí ẩn, vì tích cách kì quái của họ chăng. Cũng may là Takamina không như thế.
-------------------------

Ngày hôm sau, tại nhà hát Akihabara có một buổi tập nhỏ. Tất nhiên là The Ace và Leader của chúng ta sẽ cùng sánh bước đi tập rồi, vì hôm qua họ ở chung mà.

Nhưng buổi tập vẫn chưa được bắt đầu, vì có người vẫn chưa đến - Mariko, Yuko, Haruna và Miichan. Hôm qua ăn chơi lắm sao mà thế nhỉ, chỉ ăn cà ri thôi mà, trong đó đâu chứa nồng độ cồn. Yuko và Haruna không say rượu mà say tình thì dễ hiểu còn hai người kia say gì, loli hả ?

Nhưng theo thông tin mà tác giả nhận được, hôm qua sau khi Miichan rời khỏi nhà Takamina đã đến nhập bọn với 3 người kia. Và 4 người tự biên tự diễn nghĩ là chắc chắn hôm qua có người chơi suốt đêm rất mất sức nên hôm nay chưa chắc đã dậy nổi. Nhưng người thật sự mất sức là bốn cô đấy.

Thôi không nói mấy cô nàng này nữa, hãy quay về nhân vật chính, còn mấy cô đó trước sau cũng sẽ tới thôi.

Trong khi Takamina có vẻ rất nóng lòng vì đám người Mariko thì Acchan có vẻ nhàn nhã trên đùi của Takamina. Vui quá chị Chan nhỉ, em chắc là chị mong cho mấy người đó khỏi tới luôn. Chị á, làm gì cũng phải kín đáo một chút, chị nhà em nhát lắm đó chứ chẳng như Kai thiếu gia đâu.

- Acchan !

Một staff tiến đến trước mặt Acchan và Takamina.

- Vâng.

- Em đến phòng tiếp khách đi, có người muốn gặp em.

Acchan hơi khó hiểu, ai muốn gặp cô nhỉ.

- Ai vậy ạ ?

- Một người rất đặc biệt, có chuyện muốn hỏi em, hình như là một quản gia của tập đoàn nào đó.

- Vâng em sẽ đi liền.

Nói rồi Acchan đứng dậy đi theo vị staff kia mà cũng không quên tặng lại cho Takamina một nụ hôn gió.

- À, Takamina! Em cho mọi người khởi động đi, Mariko và 3 cô nàng kia sắp đến rồi đấy. Em ấy vừa gọi điện bảo thế.

Dường như những lời của staff không hề lọt vào tai của Takamina, vì cô đang bận suy nghĩ.

“Ai tìm Atsuko chứ, có thể là ai? Quản gia của một tập đoàn, Atsuko có liên quan gì đến họ. Không lẽ... Không thể nào... Làm sao họ có thể...! Phải rồi hôm qua họ có thấy mình và Atsuko. Làm sao đây, họ sẽ không từ thủ đoạn nào để tìm ra mình. Họ từng vì tìm mình mà đánh sập mấy tập đoàn của đối thủ vì họ nghĩ mấy người đó bắt cóc mình. Nếu vậy... tình huống xấu nhất có thể họ sẽ phá hủy AKB. Không mình không để họ làm vậy.”

Takamina à, có phải chị suy diễn quá không đấy, họ không làm vậy đâu, dù sao họ cũng là fan nhà mình mà, chị đừng tự hù dọa mình được không.

Sự lo lắng không thể kiềm chế được, Takamina quyết định tự mình đến đó xem sao.

Đi cũng được nhưng chị đừng kích động nhé, từ từ để em tính toán cho.

Chưa đến phòng tiếp khách đã nghe một vài nhân viên bàn tán xôn xao.

- Nà, nghe nói hôm nay có nhân vật nào đó đến tìm Acchan phải không?

- Đúng đấy, họ đang nói chuyện trong phòng, khi nãy tôi có đem nước vào trong. Anh đó coi cũng đẹp trai ghê lắm.

- Vậy hả? Anh ta tìm Acchan làm gì vậy? Hay là xảy ra chuyện tình kiều nữ và đại gia.

Trời ơi, Leader nhà em đang lo thúi ruột mà mấy chị này còn tám tào lao nữa chứ. Gì mà kiều nữ đại gia, nếu có thì Takamina nhà em mới là đại gia nè, anh kia chỉ là tép riêu.

- Không có đâu, hình như anh ta đang uy hiếp Acchan gì đó, nhìn hai người mặt rất hình sự.

- Trời, Acchan thiếu nợ cho vay nặng lãi sao mà họ đến tận đây đòi thế.

Nghĩ sao vậy mấy chị, chồng chị Chan là người thừa kế tập đoàn giàu nức vách đổ thành của nước Nhật làm gì mà đi mượn nợ chứ, nói chuyện không căn cứ. Người ta thường nói hai người đàn bà cộng con vịt thành cái chợ, em thấy hai chị này khỏi cộng con vịt cũng ra cái siêu thị.

- Không đâu, tôi thấy anh ta đưa ra một đống tiền cho Acchan mà Acchan khăng khăng không chịu.

- Hay là anh ta mời Acchan đóng quảng cáo Underwear?

- Không hình như là Takamina thì phải, vì tôi có nghe nhắc đến Takahashi.

- Hèn gì Acchan không chịu, cô ấy làm gì cho Takamina mặc những bộ hở hang thế.

Cái chuyện uy hiếp khủng khiếp thế mà mấy chị lại nói ra thành chuyện đơn giản, đùa cợt thế.

- Nhưng anh ta nói nếu Acchan không chịu sẽ dùng mọi cách có thể để đoạt được.

- Acchan đảm bảo không chịu đâu... Vì Acchan có một sở thích nhỏ.

- Gì thế??

- Tôi nói chị nghe chị không được kể ai nghe.

- Ừ, chắc chắn mà.

- Acchan không muốn Takamina đóng quảng cáo loại đó đâu, vì cô ấy muốn mình là người duy nhất được ngắm Takamina mặc Underwear. Nghe nói cô ấy thường mở các buổi diễn thời trang mang tên “Underwear các mùa” do người mẫu Takahashi Minami độc quyền biểu diễn.

- Hay vậy hả?

- Ừ, nhưng nếu có ai hỏi đừng nói tôi nói nghe.

Nhiều chuyện quá đi, mấy người có biết mấy cái suy diễn bậy bạ của mấy người làm Takamina lo lắng lắm không cả xấu hổ nữa, mặc dù cái show diễn ấy vẫn chưa được chứng thực. Cô ấy quyết định đến phòng phục trang ngay lập tức.

“Chắc chắn không có mời đóng quảng cáo gì hết, chắc chắn rằng họ đang dùng tiền uy hiếp Atsuko mà Atsuko đâu có biết gì. Với bản tính của cô ấy thì càng không nói gì. Kiểu này nhất định họ sẽ dùng bạo lực. Atsuko nhất định sẽ gặp nguy hiểm, không chỉ cậu ấy mà cả AKB cũng thế. Tình huống này chỉ có kẻ ấy xuất hiện mới có thể giải quyết được.”

Không được, em không muốn, em chỉ thích Takamina của em thôi, không được. Em không chịu đâu.

Không suy nghĩ nhiều, Takamina lập tức đến phòng phục trang. Cô quyết định hóa trang thành Kai vì dù sao ngoài chiều cao ra thì hai người không khác nhau gì cho mấy, bên cạnh đó 6 năm rồi họ chưa từng gặp qua Kai thiếu gia. Với lại cô cũng không thể để bản thân biến thành Kai, cô không muốn và cũng không thể, điều kiện không cho phép.

Hóa trang hả? Được đó, dù sao làm ikemen cũng tốt hơn thành men nhỉ? Mà điều kiện là gì? Thôi kệ bỏ cái đó qua một bên đi, cứu Acchan quan trọng hơn.

Takamina trong bộ dạng vô cùng xinh trai bước ra ngoài, các cô gái đều ngây ngất. Không phải họ không nhận ra mà chính vì nhận ra nên mới mê mẩn.

- Atsuko! Mình tới đây.

Đến trước của căn phòng, Takamina nghe tiếng cãi vã bên trong.

- Maeda Atsuko! Tôi nghĩ cô không nên ngoan cố nữa, chấp nhận hay không?

- Không! Các người không cần nói nhiều. Dù các người có thế lực thế nào tôi cũng không sợ.

- Được, cô giỏi lắm. Rượu mời không uống... Tôi sẽ cho cô biết thế nào là lễ độ.

Anh quản gia bạo lực quá, muốn làm gì The Ace của tác giả thế, có hỏi ý kiến của tác giả chưa, có muốn bị phạt dựa vách sám hối vài năm không? Không cho đi coi AKB diễn luôn, tịch thu photobook, single và tài sản các lại khác về AKB. Thật là tự tung tự tác mà.

Nhưng Takamina rất lo lắng, cô sợ rằng Acchan sẽ bị tổn thương nên lập tức đạp cửa xông vô. Ôi Takamina nhà em oai quá, anh hùng cứu mĩ nhân tập hai, đừng thất bại như đợt một nhé.


- Để cô ấy yên! Tôi ở đây! Người các người muốn tìm chính là tôi, Takahashi Kai.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét